BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 105

cũng là của cô gái bán hoa kia. Vậy cô gái kia đã đi đâu?

Mã Như Long còn nhiều câu hỏi khác nữa:
thân thế, võ công, lai lịch của Đại Uyển quá thần bí, hôm đó tại sao cô ta

lại bị chôn vùi trong băng tuyết? Tuyệt đại sư, Ngọc đạo nhân, và các tuyệt
đỉnh võ lâm cao thủ tại sao lại khiếp sợ cô ta như thế? Chuyện gì có liên
quan đến Mã Như Long đều khó giải thích, mà ngay cả chính y đã biết Đại
Uyển qua một thời gian, lại càng không thấu hiểu cô.

Mã Như Long đương nhiên không bỏ đi, bởi mỗi lần Đại Uyển xuất

hiện, đều nhất định có một vài chuyện kỳ lạ xảy ra. Lần này cô lại làm
chuyện gì nữa? Còn trò gì nữa? Mã Như Long rất muốn biết.

Đại Uyển quả nhiên có trò mới, ánh mắt cô hiện lên vẻ quỷ quyệt:
- Ta biết ngươi đảm lượng không nhỏ, cho nên lần này ta dắt ngươi đi

đến một nơi kỳ quái.

- Đi làm gì?
Đại Uyển tỏ vẻ bí mật:
- Đi gặp một người, một nữ nhân rất ư kỳ quái.
- Ta đã gặp người đó chưa?
- Có gặp một lần.
- Có phải cô muốn nói đến cô gái bán hoa?
Đại Uyển nhìn Mã Như Long:
- Ngươi quả nhiên là không dốt, nhưng không biết ngươi có dám đi gặp

cô ta chăng?

Mã Như Long đương nhiên dám đi chứ, dù cô gái bán hoa đó có là một

nữ yêu quái ăn thịt người thì y cũng chịu đi.

Đại Uyển chớp mắt, lại hỏi:
- Ngươi không hối hận chứ? Gặp cô ta rồi, bất kể xảy ra chuyện gì, ngươi

cũng không hối hận chứ?

Mã Như Long trả lời rất chắc chắn:
- Ta đã làm nhiều chuyện đáng phải hối hận, có thêm một chuyện nữa thì

có ăn nhằm gì?

Đại Uyển lại cười, tiếng cười trong như tiếng chuông:
- Không ăn nhằm một chút nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.