BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 107

- Tại sao không?
Đại Uyển bỗng chuyển hướng:
- Ngươi có biết cái sân này là chỗ gì chăng?
Mã Như Long không biết, nhưng y có thể cảm thấy nơi này có một loại

quỷ khí không diễn tả được.

Đại Uyển khẽ nói:
- Nơi này là chỗ khám xét tử thi, trong vùng nếu có ai bị giết chết, thi thể

đều được đem đến đây để khám xét tìm nguyên nhân cái chết.

Mã Như Long chưa thấy cái xác nào trong sân, cũng chưa ngửi thấy mùi

máu tanh, nhưng đã bắt đầu cảm thấy rất khó chịu. Ai đến đây cũng sẽ cảm
thấy rất khó chịu, thế tại sao Đại Uyển lại dẫn y đến đây?

Hai dãy phòng ở hai bên sân đều không có cửa sổ, cũng chẳng lên đèn.

Tuy nhiên căn phòng sau cùng phía bên phải có ánh đèn lọt ra qua khe cửa.
Đại Uyển bước đến trước cửa phòng.

Mã Như Long hỏi:
- Người cô muốn dẫn ta đến gặp có phải ở trong phòng này chăng?
- Sao ngươi không vào xem thử đi.
Nói xong Đại Uyển đẩy cửa phòng mở ra.
Ánh đèn soi rõ trong phòng có để một cái giường lớn. Trên giường có

phủ tấm khăn vải trắng tinh, dưới khăn có người. Tấm khăn trải giường này
thật quá ngắn, tuy che được phần trên của thân người, nhưng không che
được cặp chân.

Điểm đầu tiên đập vào mắt Mã Như Long là cặp chân ấy, một cặp chân

trần xinh xắn thon thả. Bất cứ ai nhìn thấy cặp chân này đều nhận ra đây là
một cặp chân của nữ nhân, và có thể tưởng tượng được nữ nhân này nhất
định rất đẹp.

Lúc ở trong hẻm tối, Mã Như Long không nhìn rõ mặt cô gái bán hoa

dạo, nhưng bây giờ cũng có thể tưởng tượng được cô hẳn không xấu. Y bất
giác thở dài:

- Cô ta đã chết?
- Xem ra hình như thế.
- Cô giết cô ta ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.