BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 116

- Du Ngũ tin ngươi, ta cũng tin ngươi. Cả hai chúng ta đều tin rằng ngươi

đã bị người hãm hại, và cũng biết rằng ngươi chắc chắn sẽ không chịu sống
đời trốn tránh ở một tiệm tạp hóa nhỏ hẹp.

Mã Như Long không mở miệng một lúc rất lâu. Y cảm thấy máu nóng

lên, cổ họng như bị máu dồn lên ứ nghẹn, qua một lúc rất lâu sau, y mới
khản giọng hỏi:

- Tại sao cô dám tin ta?
- Vì ta tin rằng một hung thủ vừa giết người xong, trong lúc đang chạy

trốn chắc chắn sẽ không dám mạo hiểm dừng lại để cứu một nữ nhân sắp
chết cóng vì bị chôn vùi dưới tuyết.

Mã Như Long không nói gì thêm, cảm giác trong lòng y chẳng thể dùng

ngôn từ để diễn đạt được.

Đại Uyển nói:
- Ngươi vẫn phải tin trên đời này công đạo chính nghĩa còn tồn tại, kẻ tà

ác sớm muộn gì cũng sẽ diệt vong, âm mưu kia sớm muộn gì cũng sẽ bị bại
lộ, sẽ có một ngày những nỗi oan của ngươi sẽ được rửa sạch.

Đại Uyển nắm nhẹ tay Mã Như Long, nói tiếp:
- Chỉ cần ngươi có lòng tin như vậy, những oan ức phải chịu tạm thời

đâu có đáng kể gì?

Mã Như Long im lặng, im lặng một lúc khá lâu, bỗng y hỏi:
- Tiệm tạp hóa ấy nằm ở đâu?
- Ở trong một con hẻm hẹp tại Tây Thành, khách hàng của ngươi đều là

những thường dân thật thà, hiền lành, nghèo khổ, đối với họ kiếm miếng ăn
no bụng không phải dễ dàng, cho nên họ rất ít khi để ý đến chuyện người
ta.

Đại Uyển giải thích thêm:
- Người ngồi quầy thu ngân của ngươi cũng họ Trương, mọi người đều

gọi y là lão Trương thật thà, trừ chuyện lâu lâu thích uống lén miếng rượu,
y chắc chắn là một kẻ có thể tin tưởng được.

Mã Như Long hỏi:
- Y sẽ không nhận ra chủ y đã đổi người sao?
- Mắt của lão từ trước đến nay vẫn kém, tai cũng nghễnh ngảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.