BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 167

Linh Lung đã sửa đổi mặt y ra sao, vì y không thể liên lụy đến người khác.
Nhưng những lời y nói là sự thật, câu nào cũng thế.

Do đó Mã Như Long hỏi:
- Bây giờ phải chăng các vị nên thả anh em họ Thiết?
Tuyệt đại sư nhìn Bằng Siêu Phàm, Bằng Siêu Phàm nhìn Tuyệt đại sư.

Trên mặt hai người hoàn toàn không biểu lộ cảm xúc gì cả.

Tuyệt đại sư hỏi:
- Bằng thí chủ nghĩ sao?
Bằng Siêu Phàm hỏi lại:
- Đại sư nghĩ sao? Nếu hắn quả thật là Mã Như Long, thì hắn có lý do gì

phải nạp mạng thế cho Thiết Chấn Thiên?

Tuyệt đại sư đáp:
- Chẳng có lý do gì cả, hoàn toàn vô lý!
Thiết Chấn Thiên cả cười:
- Ta đã biết trước lão đệ không lừa được bọn họ đâu, ta đã biết trước

chẳng ai tin lời nói xàm của đệ.

Y cười đến độ thở không ra hơi. Mã Như Long cũng muốn cười, muốn

cười lớn một trận cho hả, nhưng y cũng không cười nổi!

Những lời y nói chẳng phải nói láo, đều là sự thật, nhưng chẳng ai tin!

Chuyện này chẳng đáng cười hay sao? Cười ra nước mắt đi chứ!

Thiết Chấn Thiên vẫn còn cười, tựa như sắp cười đến ứa nước mắt:
- Lão đệ chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, lai lịch bất minh, còn ta là đại

đạo Thiết Chấn Thiên, cho dù đệ có mười mạng cũng không đổi được một
mạng của ta, còn không mau đi ngay!

Mã Như Long không đi. Tiếng cười của Thiết Chấn Thiên đột nhiên kết

thúc, y bỗng la lên:

- Việc thương lượng của ngươi đã bất thành, tại sao ngươi không mau đi

đi?

Tuyệt đại sư lạnh lùng đáp:
- Bởi vì y là bạn của ngươi, bạn của ngươi đều là hảo bằng hữu cả mà,

cho nên y đã quyết tâm cùng chết với ngươi tại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.