BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 171

Mắt Thiết Chấn Thiên sáng lên. Y không khỏi cảm thấy vui mừng, chỉ

cần có người chữa được thương thế của y, thì y có hy vọng đối phó Tuyệt
đại sư. Lúc trước y vì quá tự tin mới đấu chưởng lực cùng Tuyệt đại sư,
nhưng bây giờ y sẽ không phạm lỗi lầm đó nữa.

Thiết Chấn Thiên muốn hỏi “Ai có thể chữa lành thương thế của ta?” Y

chưa kịp hỏi, thì Tạ Ngọc Luân nãy giờ vẫn ngủ say, bỗng lên tiếng:

- Ngươi quả thật không nên đem y về đây, nơi đây chẳng có ai có thể

chữa lành thương thế của y, trừ người của Tạ gia, không ai khác chữa được.

- Nhưng mà cô...
Tạ Ngọc Luân bỗng mở mắt ra nhìn Mã Như Long:
- Ta không phải người của Tạ gia, ta chẳng qua chỉ là bà chủ tiệm tạp

hóa.

Vẫn cùng một giọng nói, cùng một hàm ý. Tạ Ngọc Luân biết đây là cơ

hội duy nhất mà cô có thể ép Mã Như Long nói sự thật, dĩ nhiên cô không
bỏ qua. Thiết Chấn Thiên đột nhiên đứng dậy, lại nuốt một vốc muối, hai
cái trứng, rồi nói:

- Ta đi đây!
Y bỏ đi thật. Y tung hoành giang hồ đã hai mươi năm, dĩ nhiên nhận ra

vụ này còn có ẩn tình, nhưng y không muốn làm khó Mã Như Long.

Tạ Ngọc Luân không để Mã Như Long mở miệng, đáp liền:
- Ngươi nên đi từ sớm.
Chẳng ngờ Thiết Chấn Thiên lại ngồi xuống:
- Ta không đi được.
- Tại sao?
Người hỏi là Tạ Ngọc Luân, nhưng Thiết Chấn Thiên trả lời cho Mã Như

Long nghe:

- Ta ở lại đây, chờ bọn người kia đến kiếm lão đệ, ta còn có thể giúp lão

đệ liều với bọn họ một phen.

Mã Như Long hỏi:
- Tìm đệ? Bọn họ sẽ đến tìm đệ ư?
- Bây giờ người họ muốn tìm nhất là lão đệ.
Mã Như Long không hiểu. Thiết Chấn Thiên lại thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.