BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 170

Thiết Toàn Nghĩa tuy không phải anh em ruột, nhưng bao nhiêu năm nay cả
hai đã cùng vào sinh ra tử, nên tình cảm giữa hai người càng sâu đậm hơn
cả liên hệ huyết thống.

Thiết Chấn Thiên nói:
- Ta không thể bỏ mặc Thiết Toàn Nghĩa, chúng ta nhất định phải quay

trở lại đem y đi.

Bây giờ quay trở lại e không kịp nữa.
Mã Như Long nói:
- Họ muốn bắt huynh chứ không phải Thiết Toàn Nghĩa, huynh chưa lọt

vào tay họ, thì họ chưa giết Thiết Toàn Nghĩa đâu.

Sân sau tiệm tạp hóa cũng giống như hậu viên Đào gia, chỉ không có cái

giếng, mà có thêm một căn phòng, là phòng của lão Trương thật thà. Cửa
phòng đang mở, lão Trương thật thà không có mặt trong phòng, cũng
không thấy bóng dáng trong nhà bếp. Tạ Ngọc Luân vẫn có mặt, dường
như đang ngủ, Mã Như Long đẩy nhẹ cửa rón rén bước vào, không muốn
làm kinh động đến cô.

Mã Như Long để Thiết Chấn Thiên ngồi xuống cái ghế tre cũ mà y

thường ngồi, sau đó y ra phía trước lấy một thùng muối và một rổ trứng gà
sống đem vào phòng. Lão Trương thật thà cũng không có mặt trong tiệm.

Thiết Chấn Thiên ăn xong một vốc muối lớn và hai cái trứng, bèn hỏi:
- Đây là tiệm tạp hóa của lão đệ?
- Phải.
- Nữ nhân nằm trên giường là ai? Vợ của lão đệ chăng?
Mã Như Long không trả lời được. Y không muốn dối Thiết Chấn Thiên,

nhưng y cũng không biết nên thừa nhận hay phủ nhận. Trong nhất thời y
không biết trả lời ra sao.

Thiết Chấn Thiên không hỏi tiếp, bất chợt y thở dài:
- Lão đệ không nên đem ta về đây, chắc chắn không nên.
- Đệ nhất định phải đem huynh về đây.
- Tại sao?
- Tại vì nơi đây có một người không chừng có thể chữa lành thương thế

của huynh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.