BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 176

- Phải.
- Y là một người như thế nào?
- Là một kẻ thật thà.
Mã Như Long càng nói càng cảm thấy như đang lừa dối chính mình:
- Mọi người gọi lão là lão Trương thật thà.
Mắt Thiết Chấn Thiên sáng lên, giọng y nói như có hàm ý riêng:
- Ta thích người thành thật, chỉ có người thành thật mới lừa được những

kẻ nham hiểm, đa nghi, lắm mưu kế.

Y lại cười nhạt:
- Vị Tuyệt đại sư nổi tiếng chính nhân quân tử kia là một trong những kẻ

ấy.

Mã Như Long hiểu nỗi phẫn nộ của Thiết Chấn Thiên.
Thiết Chấn Thiên nói tiếp:
- Tuyệt đại sư tin rằng lão đệ là Mã Như Long, lão có thể giết ta trước rồi

thanh toán lão đệ sau. Nếu lão dám làm như vậy thì ta còn bội phục lão.
Nhưng thật sự lão không dám, bởi vì lão không dám làm chuyện thực ngôn
bội tín trước mặt kẻ khác, lão muốn cho cả thiên hạ đều tin rằng lão là một
quân tử chính trực, ghét kẻ ác như kẻ thù.

Thiết Chấn Thiên thu chặt hai tay thành quả đấm:
- Ta chỉ hận chẳng thể giết sạch bọn quân tử ấy.
Tạ Ngọc Luân bỗng thở dài:
- Đáng tiếc là ngươi chẳng giết nổi một quân tử như thế, mà chính ngươi

đã sắp đến cửa tử.

Đây là sự thật không ai thay đổi được. Tạ Ngọc Luân lại nói:
- Cho dù bọn họ không rõ thực hư của chỗ này nên chưa dám vọng động,

nhưng nhất định họ đã bao vây tiệm tạp hóa này, các ngươi chớ hòng mong
thoát khỏi nơi đây.

Giọng nói của Tạ Ngọc Luân hàm ý kỳ quặc, chẳng hiểu là thương hại,

đau buồn, hay mỉa mai?

- Cho nên các ngươi chỉ có cách chờ đợi, ta cũng chỉ có nước chờ theo

các ngươi. Sớm muộn gì bọn họ cũng đến đây, không chừng bây giờ họ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.