BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 177

chuẩn bị phái người đến thăm dò thực hư. Muốn thăm dò chỗ này đâu có gì
khó, bởi đây là tiệm tạp hóa, ai cũng đến mua đồ được mà.

Tạ Ngọc Luân điềm nhiên nói tiếp:
- Chờ bọn họ tìm đến nơi, xem ra ta cũng chỉ có nước chết theo các

ngươi.

Đây là sự thật chẳng thể chối cãi được. Tạ Ngọc Luân trừng trừng nhìn

Mã Như Long:

- Ta mặc kệ lúc trước ngươi có làm những chuyện ác đó hay không, ta

chỉ muốn hỏi ngươi một câu.

Câu hỏi của Tạ Ngọc Luân giống như một ngọn roi:
- Ngươi để cho ta chết theo ngươi một cách thiếu minh bạch như thế,

ngươi tự vấn trong tâm ngươi không hổ thẹn à?

Câu hỏi như một ngọn roi quất lên mình Mã Như Long. Y chẳng thể

không hổ thẹn!

Mã Như Long đáp:
- Tôi có thể bảo họ rằng nàng không dính dự đến chuyện này, tôi có thể

đưa nàng đi trước.

Tạ Ngọc Luân lạnh nhạt hỏi:
- Ngươi có thể đem ta đi đâu? Bọn họ làm sao tin rằng ta không liên hệ?

Ngươi muốn để bọn họ bắt ta như bắt một con chó hoang, tha hồ đánh đập
tra khảo hay sao?

Mã Như Long có cảm tưởng như chính y đang bị tra khảo:
- Nàng muốn tôi phải làm sao?
- Ta chỉ muốn ngươi trả lại cho ta mấy thứ.
- Trả lại cho nàng thứ gì?
- Trả lại dung mạo thật của ta, trả lại võ công của ta.
Giọng Tạ Ngọc Luân bỗng trở nên kích động, xen lẫn phẫn nộ:
- Ta không biết ngươi đã dùng cách gì làm ta mất đi những thứ ấy, nếu

ngươi còn một chút lương tâm thì hãy trả lại mọi thứ cho ta.

Mã Như Long chẳng có cách gì trả cho Tạ Ngọc Luân. Y không dám

nhìn cô, không dám ngửng mặt lên, y có cảm tưởng mình giống như một kẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.