BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 215

mật đắng? Từ ngày ông thành danh đến nay, chưa từng phải làm chuyện
mất mặt như thế trước mặt kẻ khác. Nhưng lúc này ông đã đem cả thanh
danh mà chính mình cực khổ bấy lâu mới có được, nhập cùng với những đồ
ăn vô hình kia, từng miếng từng miếng nhai nuốt xuống bụng!

Thiết Chấn Thiên đứng nhìn quang cảnh trước mắt, toàn thân bỗng nổi

da gà. Y không hiểu tại sao Tuyệt đại sư lại làm như vậy? Tại sao ông lại sợ
gã điên kia? Tuy thế y đã rõ Vô Thập Tam là một gã điên như thế nào.

Mặc dù Đại Uyển đã kể qua cho Thiết Chấn Thiên nghe, nhưng bây giờ

y mới hiểu mức đáng sợ của sự điên khùng này. Vô Thập Tam cũng đang
trừng trừng nhìn Thiết Chấn Thiên, chỉ có mình y là chưa cầm đũa.

Vô Thập Tam hỏi:
- Sao các hạ không ăn một chút?
Thiết Chấn Thiên hỏi lại:
- Ăn cái gì?
- Dê con, cá chua mùi vị cũng ngon, còn vịt quay nữa, phải ăn lúc nóng

mới ngon.

- Vịt quay đâu? Cá đâu?
- Bày trên bàn đây này.
- Ta không thấy.
- Người khác đều nhìn thấy, sao các hạ không thấy?
Thiết Chấn Thiên đáp:
- Ta không thông minh bằng họ, những món ăn các hạ nhắc đến, nhất

định chỉ có người thông minh mới nhìn thấy được.

Vô Thập Tam chăm chú nhìn Thiết Chấn Thiên một lúc, đột nhiên cả

cười:

- Thì ra các hạ là một chàng ngốc, đồ ăn ngon như vậy, chỉ có kẻ ngốc

mới không thấy.

Vô Thập Tam bỗng im bặt, sắc mặt lộ vẻ giận dữ cùng cực, y quay qua

trừng mắt nhìn Bằng Siêu Phàm, gằn giọng hỏi:

- Ngươi nỡ lòng nào làm chuyện đó.
Bằng Siêu Phàm giựt mình ngẩn người:
- Tôi làm chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.