BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 256

Quả nhiên họ đuổi theo chẳng kịp. Xe ngựa phía trước mỗi lúc một

phóng xa, dần dần không nghe thấy gì cả. Lúc này phía sau lại có tiếng xe
ngựa vang lên, mỗi lúc một gần, người đánh xe là Du Lục. Ban đầu y chậm
hơn, nhưng lúc này y đã đuổi kịp ba người, chiếc xe ngựa y đem đến có
bốn con ngựa kéo. Du Lục cho mọi người lên xe.

Y nói quả quyết:
- Chúng ta nhất định sẽ đuổi kịp, vì con đường này chỉ có một đường

thẳng, chiếc xe kia cũng chỉ đi có một đường.

- Con đường này dẫn đi đâu?
- Đến Tử cốc.
Đuổi đến Tư Cốc rồi sẽ ra sao? Nếu tất cả mọi người đều không phải đối

thủ của Vô Thập Tam, đuổi theo phải chăng chỉ là đi tìm cái chết? Câu hỏi
này chẳng ai nghĩ đến.

Lúc này dường như ai cũng bị nhiễm tính Mã Như Long, làm việc theo

nguyên tắc bất chấp hậu quả. Thái độ của mọi người trong lúc này có thể
được diễn tả bằng một câu nói của Tạ Ngọc Luân:

- Dù gì đi nữa, Tử cốc chẳng phải là chỗ ai ai cũng có thể đến, chúng ta

đi đến được cũng chẳng phải là dễ.

Chưa có ai trong nhóm đã đến Tử cốc, nên chẳng ai biết nơi ấy ra sao.

Nhưng mọi người có thể tưởng tượng ra nơi ấy chắc không còn hoang vắng
không người như ngày xưa nữa. Bởi nơi ấy đã có vàng, một lượng hoàng
kim rất lớn không ai tưởng tượng được.

Hoàng kim chắc chắn có thể thay đổi mọi thứ, chắc đã có không ít các

thanh niên ưu tú bị hấp dẫn đến nơi ấy để xây dựng nên lầu đài nguy nga.
Mọi người đều nghĩ như thế trong đầu, rất tiếc mọi người cũng lầm cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.