BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 28

một tay giang hồ cao thủ, lâm nguy không loạn, trấn tĩnh như thường. Mã
Như Long bước đến bên ngựa, tháo dây cương, vỗ nhẹ vào mông ngựa,
miệng hô:

- Đi!
Bạch mã hí nhẹ, bắt đầu phóng đi.
Mã Như Long quay lại đối diện với Bằng Siêu Phàm:
- Bây giờ tại hạ chỉ có một lời muốn nói.
- Ngươi nói đi!
Mã Như Long lạnh lùng nói:
- Các người đều bị lừa cả!
Vừa nói câu này, thân mình Mã Như Long đã phóng đi như tên bắn, lộn

mình trên không.

Bạch mã của y ban đầu còn đi bước nhỏ, nhưng càng chạy càng nhanh,

đã phi ra ngoài xa mấy trượng. Mã Như Long dốc toàn lực, thi triển tuyệt
đỉnh khinh công “Thiên Mã Hành Không”.

Loại khinh công này rất tốn sức, tuy nhiên đến lúc Mã Như Long khí lực

suy kiệt thì y đã đuổi kịp ngựa của mình. Con ngựa này vốn giống quí, đã
chạy nóng thân mình nên tốc độ lên đến mức tột đỉnh. Mã Như Long vừa
tung mình lên ngựa, bạch mã liền hí vang, băng mình đi như rồng bay,
người một sắc màu trắng, ngựa cũng cũng một màu trắng, cả vùng đất
chung quanh đều một màu trắng toát.

Bằng Siêu Phàm và Bành Thiên Bá cùng vọt đuổi theo, trong tay còn

cầm những vàng bạc và áo lông chồn của Mã Như Long gửi lại. Đến khi họ
chợt nhận ra chỗ dại dột của mình thì một người một ngựa kia đã biến mất
giữa khoảng tuyết trắng ngần. Bằng Siêu Phàm dậm chân ném mớ vàng
xuống đất:

- Ta thật ngu muội.
Trời càng tối hơn, gió càng lạnh. Gió lạnh như lưỡi dao tạt ngang mặt,

nhưng Mã Như Long cảm thấy nóng bừng trên mặt, nóng như lửa, lửa giận!
Bởi vì y biết mình chẳng phải hung thủ, không hề hạ độc trong rượu.

Chỉ tiếc là trừ chính y ra, chẳng ai tin y là vô tội. Y nhìn ra được điểm

này, cho nên chỉ có nước trốn đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.