BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 36

- Mã công tử, lần này không cần trốn nữa, lần này ba người chúng ta đã

chia ra ba ngã, bây giờ nơi đây chỉ có mình ta, không chừng công tử nên
giết luôn để bịt miệng.

Mã Như Long chưa mở miệng, cô gái đã xen vào:
- Hắn không giết ông đâu, hắn là người tốt.
Bành Thiên Bá hỏi:
- Hắn là người tốt?
- Đương nhiên hắn là người tốt, tôi chưa từng thấy người nào tốt như

hắn, ông dám đụng đến hắn là tôi đánh ông mất mạng.

Bành Thiên Bá cười nhạt, chẳng ngờ cô gái đột nhiên xông đến ôm chặt

cánh tay của y, gọi lớn:

- Ta giúp ngươi ngăn cản ông ta, ngươi mau đi đi.
Mã Như Long không bỏ đi, cô gái cũng không ngăn được Bành Thiên

Bá, y hất tay một cái, cô gái đã ngã xuống đất.

Bành Thiên Bá nói:
- Cô nói nhiều quá, chắc mệt lắm, nên nằm xuống nghỉ là hơn.
Y đưa chân đá nhẹ điểm vào huyệt ngủ của cô gái, và đem chiếc áo lông

chồn đắp lên mình cô.

Mã Như Long chăm chú nhìn thanh đao của Bành Thiên Bá, chờ đợi y

xuất thủ, nhưng Bành Thiên Bá lại tra đao vào vỏ, đưa đôi bàn tay ra hơ
lửa. Y biết Mã Như Long không trốn được, nên trước khi ra tay y muốn cho
huyết mạch trong đôi bàn tay lưu thông, định lực và mức trầm tĩnh của tay
giang hồ lão luyện này khiến người không khỏi bội phục.

Mã Như Long cũng trấn định không kém, chẳng tỏ vẻ bồn chồn không

yên, cũng không xuất thủ trước.

Ngọn lửa đã yếu bớt. Bành Thiên Bá lại cho thêm vài cành cây vào đống

lửa, sau đó chậm rãi nói cùng Mã Như Long:

- Ngươi có biết ta là bạn của tam thúc của ngươi?
- Tại hạ biết.
- Lúc tam thúc ngươi còn sống, có bao giờ kể cho ngươi nghe chuyện

của ta?

- Có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.