BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 34

- Ngươi định làm gì? Muốn đi à? Không lẽ ngươi định bỏ mặc một người

con gái yếu đuối bơ vơ như ta tại đây à? Ngươi có phải là người chăng?

Cung cách của cô thật không thể xem là một “người con gái yếu đuối”

được, có điều cô quả thật là một nữ nhân.

Cô gái lại cười nhạt:
- Phải chăng ngươi sợ kẻ đối đầu của ta đuổi tới nơi, nên muốn mau

chóng đi cho thoát nạn?

Mã Như Long không nhịn được lên tiếng hỏi:
- Cô có kẻ đối đầu ư?
- Ta không thể có kẻ địch sao? Không lý tự ta chôn mình dưới tuyết,

chẳng lẽ ta điên à?

Mã Như Long từ từ ngồi xuống. Y không hỏi cô gái kẻ đối đầu là ai? Tại

sao đuổi theo cô? Y chỉ biết là bây giờ không thể đi được nữa. Một cô gái
yếu đuối, bị chôn vùi trong băng tuyết, lại bị người truy sát, nam nhân nào
gặp phải chuyện này thì chẳng thể làm ngơ.

Cô gái hỏi:
- Bây giờ ngươi không đi à?
- Ta không đi nữa.
Nào ngờ cô ta lại trở giọng:
- Tại sao ngươi không đi, có phải ngươi định giở trò gì?
Mã Như Long bật cười, y quả thật là nhịn không được phải bật cười.

Kiểu nữ nhân như vậy thật hiếm thấy, chẳng ngờ y lại vô tình được chứng
kiến hôm nay. Y không cười thì còn biết làm gì hơn, không lẽ khóc? Hay
húc đầu vào tường cho hả tức?

- Ngươi lén lút một mình cười cái gì? Tính trò quỷ quái gì đây? Nói

mau!

Mã Như Long không nói gì, bởi vì bên ngoài căn miếu hoang bỗng có

một giọng nói vang lên:

- Hắn không nói đâu, vị Mã công tử đây trong lòng toan tính điều gì,

chẳng bao giờ nói ra đâu.

Giữa ánh lửa bập bùng, một người thong thả bước vào, hiển nhiên là

Bành Thiên Bá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.