BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 35

Bành Thiên Bá còn cầm trong tay trái chiếc áo lông chồn màu trắng.

Trong tay phải của y là một thanh đao, một thanh đao đã xuất ra khỏi vỏ,
Ngũ Hổ Đoạn Môn đao. Chỉ có điều cô gái không nhận ra nhân vật này,
cũng không biết đến cây đao kia. Đôi mắt như mắt chuột của cô lập tức
dương to, cô lớn tiếng hỏi:

- Ông là ai?
Bành Thiên Bá đáp:
- Ta là một con heo.
- Tuy ông hơi mập một chút, nhưng so với heo thì vẫn còn ốm hơn mà.
Bành Thiên Bá thở dài:
- Chỉ rất tiếc ta ngu hơn heo nữa, bởi vậy ta mới nhận lấy tấm áo lông

chồn của hắn.

Cô gái tỏ ra ngạc nhiên:
- Áo này là của hắn?
- Đúng thế!
- Tại sao hắn đem áo trao cho ông?
- Vì hắn muốn dùng chiếc áo lông này giữ tay ta.
- Thế ông đưa tay cầm chiếc áo, hay là áo giữ tay ông?
- Đằng nào thì kết quả vẫn giống nhau mà thôi.
- Làm sao giống được?
- Đằng nào thì hai tay ta đã bận cầm áo, chẳng thể rút đao ngay, cũng

chẳng thể phóng phi tiêu.

Phi Hổ Truy Hồn tiêu của y cũng đáng sợ không kém Ngũ Hổ Đoạn Môn

đao.

Cô gái xem ra chưa hiểu:
- Tại sao hắn không cho ông xuất đao? Lại không cho ông phóng tiêu?
- Bởi vì hắn muốn đào tẩu.
- Tại sao hắn phải đào tẩu? Có phải ông chèn ép hắn? Tại sao ông lại ăn

hiếp người ta?

Bành Thiên Bá chỉ có nước cười gượng. Lão đã hiểu ra mình đối thoại

cùng cô gái này thật không thông minh chút nào, nên lập tức nghiêm mặt
lạnh lùng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.