BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 58

như tay cầm kiếm của tuyệt đại danh kiếm Tây Môn Xuy Tuyết, chẳng
những tư thế và động tác nhìn rất ưu mỹ, lại rất chuyên tâm thành ý.

Người này đang chiên đậu hủ, là đậu hủ nhồi tôm. Đậu hủ chưa chiên

vàng, nên lão già đứng sau lưng người này không dám quấy rày y. Đại
Uyển cũng không gọi y. Vóc người y không cao lắm, gương mặt trắng trơn,
mình mặc trường bào bằng vải gai, tuy áo có chỗ vá nhưng rất sạch, một
vết dơ cũng không thấy. Trông y giống như một tú tài hỏng thi lỡ vận.

Mã Như Long hỏi nhỏ:
- Ông ấy là Giang Nam Du Ngũ?
Đại Uyển thở dài:
- Ngoài ông ấy ra còn ai nữa?
Lúc này đậu hủ đã chiên xong, chảo đã rời bếp lửa. Du Ngũ dùng xẻng

vớt từng miếng đậu hủ ra, mỗi miếng được chiên đều rất vừa. Từng miếng
đậu hủ được chiên vàng bằng lửa riu riu, được xếp vào dĩa sứ trắng tinh,
trông giống như từng miếng vàng. Nhưng vàng chẳng thể nào có mùi thơm
hấp dẫn như vậy. Du Ngũ nhìn dĩa đậu hủ chiên, cảm thấy rất hài lòng. Y
dùng hai tay bưng dĩa đậu hủ đặt trên một cái bàn gỗ đã được lau sạch
bóng, rồi thở nhẹ một hơi, sau đó mới ngửng đầu lên. Rốt cuộc y đã nhìn
thấy Đại Uyển:

- Là cô nương đấy à?
- Là tiểu muội.
Đại Uyển cười lớn, chẳng lộ vẻ dễ ghét chút nào:
- Chẳng ngờ Ngũ gia vẫn nhận ra muội.
Thái độ của Du Ngũ đối với Đại Uyển rất ôn hòa, y nói:
- Cô có uống rượu rồi phải không?
- Có uống một chút.
- Vậy thì đúng lúc quá, ta đang muốn kiếm người đến cùng ta uống rượu.
Du Ngũ mỉm cười nói tiếp:
- Uống rượu cũng giống như đánh cờ, phải có hai người mới thú.
Đại Uyển nói:
- Ba người cùng uống càng thú hơn nữa, muội đã kiếm thêm một người

đến uống với Ngũ gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.