BIỂN CHẾT - Trang 14

BÃO TỐ

Màn đêm ập xuống nhanh hơn thường lệ. Mọi người bất ngờ khi nó bủa

xuống thành phố cùng những đám mây đen trĩu nặng màu chì. Đèn trên các
cầu cảng còn chưa bật sáng, ở quán “Sao hải đăng” ánh sáng chập chờn từ
mấy ngọn đèn dầu vẫn rọi lên các ly rượu, ngoài khơi xa vô số thuyền nhỏ
vẫn lướt trên mặt sóng khi gió bỗng lùa đêm tới cùng những áng mây chì.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau như dò hỏi. Họ dõi mắt nhìn màu xanh

sẫm của đại dương, thầm hỏi màn đêm sớm này đã từ đâu ập đến? Đâu đã
tới giờ? Nhưng dầu sao nó cũng đã tràn tới cùng những đám mây đen tiếp
sau những cơn gió chiều lạnh giá nuốt lấy mặt, như một phép mầu khủng
khiếp.

Đêm tới lần này không có nhạc mừng. Những tiếng chuông cuối chiều

không ngân nga trên thành phố. Chưa một chàng da đen nào đến bên bờ cát
cạnh cảng cùng chiếc ghi ta của mình. Chưa một nốt nhạc mừng vang lên
từ những con thuyền đang lắc lư trên sóng. Tiếng gõ trống bản candomblés
macumbas trầm trục, đơn điệu, cũng chưa lan xuống từ các sườn đồi.
Vậy tại sao đêm tới sớm không chờ nhạc đón, không đợi chuông ngân,
không có tiếng đàn, tiếng trống cùng những âm thanh huyền bí của nhạc cụ
hành lễ tại giáo đường? Tại sao nó đến sớm vậy, trước thời gian, ngoài
thông lệ?

Đây là một đêm khác thường, một đêm sầu thảm. Vâng, quả là sầu thảm

bởi mọi điều lộ vẻ âu lo, thờ thẫn, tay chủ thuyền đang uống rượu một
mình ở quán “Sao hải đăng” bỗng vụt chạy về thuyền như muốn cứu nó
khỏi một tai họa kinh hoàng không thể tránh. Người phụ nữ da ngăm trên
cầu cảng bên chợ đang ngóng trông con thuyền nhỏ ra khơi cùng với tình
yêu của mình bỗng run lên, không phải bởi gió quất, mưa giăng mà bởi cơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.