BIỂN CHẾT - Trang 153

Buổi tối dân cảng thường đến nhà ông nghe đài, nghe nhạc phát đi từ

những xứ sở khác. Họ đã quen thân với vị bác sĩ của mình và nhìn những
cuốn sách day đẹp của ông như những người bạn (lúc đầu họ e ngại chúng
như những rào cản ngăn mình với bác sĩ) và hầu như luôn kết thúc buổi tối
với việc tắt đài và hát những bài ca miền biển của mình cho bác sĩ nghe.

Cuộc sống của ông trên đất cảng, cuộc sống của ông giữa mọi người và

hoàn toàn vì họ chẳng có gì bí ẩn đối với riêng lão Francisco, người duy
nhất đã có lần hỏi ông:

- Bác sĩ Rodrigo, cha ông từng là thủy thủ

- Theo tôi biết thì không, ông Francisco.

- Vậy ông nội ông…

- Tôi không biết ông nội, cha tôi cũng không có lúc nào kể về cuộc đời

mình... - Rodrigo mỉm cười.

- Ông ấy là thủy thủ. - Lão Francisco khẳng định. - Tôi biết ông ấy.

Thuyền trưởng một tàu lớn. Một người tốt, khắp vùng này ai cũng thích.

Và lão Francisco hầu như tin chắc việc mình từng biết ông nội Rodrigo

bất chấp việc chính lão đã bịa ra chuyện đó vào lúc ấy. Lời đồn đại cũng
khởi nguồn từ đây khiến mọi người đều tin rằng Rodrigo xuất thân từ một
gia đình thủy thủ có nòi. Và ai cũng trông đợi một ngày đẹp trời nào đó bác
sĩ Rodrigo sẽ thành hôn cùng cô giáo Dulce. Họ thường gặp gỡ, cùng dạo
chơi, cùng trò chuyện… Tuy vậy họ chẳng bao giờ mong đám cưới đó,
thậm chí còn bàn tính các chi tiết của ngày hội ấy. Vài người bạn gần gũi
nhất của bác sĩ đôi khi cũng cho phép mình ngụ ý vài lời nhưng Rodrigo
chỉ mỉm cười như muốn ẩn sâu hơn vào bộ đồ xoàng xĩnh của mình và nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.