BIỂN CHẾT - Trang 226

ESMERALDA

Trước tiên Livia tìm đến bác sĩ Rodrigo. Ông thường yêu cầu phụ nữ

vùng biển khi có bầu phải được bắc sĩ chăm sóc. Ông hoàn toàn không lấy
thù lao vì chuyện đó và việc sinh đẻ cũng được dễ dàng. Dân cảng còn nói
ông không từ chối cả việc “gởi các thiên thần nhỏ về với Chúa”. Nhiều phụ
nữ đã phá thai với sự giúp đỡ của ông. Có lần Dona Dulce hỏi ông phải
chăng đó là sự thật.

- Đúng đấy. Những phụ nữ kia sống cơ cực đói khát, chồng họ chết ngoài

khơi. Rất dễ hiểu vì sao nhiều người trong số họ không muốn có thêm con
nữa. Đôi khi họ sinh đến chín, mười con và không sao nuôi nổi. Họ đến ẩn
khoản cậy nhờ, và tôi còn biết làm sao? Không lẽ buộc họ đến các mụ lang
vườn ở đây? Như vậy còn tệ hơn…

Dona Dulce định trả lời câu gì đó, nhưng lại thôi. Thực tình ông có lý.

Và cô lặng lẽ cúi đầu. Cô hiểu rõ những phụ nữ vùng biển phá thai chẳng
phải vì độc ác. Họ làm vậy để khỏi phải bỏ bê ruồng rẫy đám trẻ về sau,
khỏi thấy cảnh chúng lê la tửu quán hay oằn lưng khuân vác kiếm miếng ăn
từ thuở lên mười. Chẳng bao giờ họ có đủ tiền. Bác sĩ Rodrigo có lý khu
giúp họ phá thai. Đơn giản vì bản năng làm mẹ không được thỏa mãn nơi
cô, Dona Dulce đã lên tiếng. Cô hình dung những bàn tay tí hon vung vẫy,
những mái tóc vàng hoe, những tiếng bi bô con trẻ…. Bác sĩ Rodrigo nói:

- Ta cũng phải nhìn thẳng vào hiện thực như có nói. Tôi không chờ đợi

chuyện diệu kỳ….

Cô mỉm cười:

- Anh hoàn toàn có lý. Nhưng tội nghiệp chúng quá….
Dầu sao thì Livia đến đây cũng không phải để dứt đi đứa con trong bụng.

Nàng đến để xem mình có nhầm không bởi thai hẳn mới đậu và chưa có gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.