BIỂN CHẾT - Trang 329

một chiếc thuyền. Hắn sẽ rất mừng bởi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nếu có
thêm chiếc “Khoảnh khắc”. Và Guma cũng sẽ xuống đó để đi một chuyến.
Anh sẽ vẫn tiếp tục là một người đi biển với những mối quan tâm với biển,
với thuyền. Anh sẽ làm hài lòng Livia và cả bản thân mình, sẽ không thay
đổi hoàn toàn. Đó là một kế hoạch hay. Nhưng để thực hiện nó anh còn
phải chở hàng lậu thêm một thời gian nữa để kiếm đủ số tiền cần góp vốn
với chú của Livia. Vài tháng nữa thôi, thêm mấy chuyến hàng, anh sẽ có
được khoản tiền cần thiết đó. Công việc rất hời, chuyện đó khỏi bàn, tai
tiếng có thể vang khắp xứ. Murad có trong tay bạc tỉ, ô dù mạnh, lão sẽ
chẳng bị gì. Nhưng còn anh, Guma, kẻ chỉ có một con thuyền, thậm chí còn
chưa hết nợ…

Anh không thấy sợ. Nếu anh nghĩ đến những hiểm nguy rình rập khi

buôn lậu chẳng qua chỉ vì Livia và đứa con của họ. Anh vẫn thường nhìn
thằng con chơi đùa bên chiếc chậu giặt. Nó chơi trò lái thuyền. Nó thích
những gì thuộc về biển cả, nó là một đứa con thực sự của đất biển này. Khi
lớn lên nó cũng sẽ lái chiếc “Khoảnh khắc” băng qua những vùng nước ấy.
Nó sẽ nói cha mình là một trong những tay chèo giỏi nhất trong vùng và
nếu có phải về thành phố nó cũng sẽ không bán đi chiếc thuyền của mình
để đôi khi cũng có thể trở về và đi biển. Guma đưa tay vuốt nhẹ thân con
thuyền “Khoảnh khắc”.

Anh xuống khoang thuyền và trông thấy một tấm lụa. Anh đã quên bẵng

mất nó… Tối hôm trước lão Murad đã đưa cho anh tấm lụa này:

- Cho anh làm quà tặng v

Mãi vội về nhà anh đã quên khuấy mất tấm lụa. Livia hẳn sẽ rất vui.

Quần áo nàng không nhiều, phần lớn đã cũ. Giờ nàng sẽ có một bộ đồ mới
ra dáng, như người mẫu thị thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.