BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 119

Lũ trẻ trong ngõ hẻm xúm nhau bao vây A Ốn và thím Hai.

A Ốn dừng lại, hươi tay. Thím Hai quát to:

- Tụi con nít này làm gì kỳ khôi vậy? Chận đường không cho người ta

đi. Ngộ lắm hả?

Hai bên gò má A Ốn còn mấy lằn nguệch ngoạc của chữ hổ, đã lem

lấm vì nước mắt. Lúc A Ốn đi ngang nhà, tôi ẩn lánh để khỏi e thẹn. Rõ
ràng tôi chẳng có chút oai linh nào cả.

Bà Phò cởi quần, bắt buộc nó tắm rửa. Nó phát chạy, trần truồng.

Thím Hai nắm nhanh tay nó, kéo vào nhà rồi chụp lấy cây roi mây. Nó chửi
rủa vu vơ, thím đập túi bụi. Nó té xuống, hai chân cựa quậy, tung tăng đôi
vớ màu “dã thú”. Lát sau, hai tay nó bị trói, đầu dây buộc vào chân bộ ván.
Nó ngồi xuống, chịu phép. Thím Hai quát to như phân trần với hàng xóm:

- Mầy chạy hả? Tại sao mầy ngồi học trong trường rồi mầy chạy băng

qua đường? Xe hơi nó cán mầy. Mầy coi xe hơi là đồ bỏ, mầy không sợ
chết hả. Tao làm ăn mua bán trong nhà lồng chợ, kiếm tiền nuôi mầy ăn
học, mầy biết không? Tại sao trong chợ tao kêu mà mầy chạy, người ta đạp
nhằm, mầy lòi ruột. Tao lớn như vầy mà chạy đua không kịp mầy hả? Giỏi
lắm, cái chân nào chạy đâu. Chạy hay lắm! Hay lắm!

Một tiếng hay lắm được điểm bằng một ngọn roi khá mạnh tay. A Ốn

cựa quậy, đập đầu vào chân bộ ván, xuống nền gạch. Bà Phò can gián, toan
giựt roi, nhưng thím Hai đánh thêm:

- Hay lắm. Cái chân này hay lắm. Trói mầy luôn trong nhà. Tao ra

ngoài chợ lo công việc mua bán. Tại tao đánh mầy mà tao bỏ bê công
chuyện hết... Xúi chảy.

Thím Hai vừa ra, bà Phò khép cửa lại. Tụi trẻ con còn lẩn quẩn nhìn

vào. A Ốn nói to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.