BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: LÂU ĐÀI LLYR - Trang 22

Họ im lặng đi tiếp một hồi lâu.

“Cháu sẽ nhớ cô ấy.” Cuối cùng Taran
bật ra, vẻ gần như giận dữ.

Người chiến binh già nhe răng cười và
xoa xoa cái đầu hỏi nhẵn bóng của mình.
“Cháu đã nói điều đó với cô bé chưa?”

“Không… không hẳn ạ.” Taran lắp bắp.
“Cháu nghĩ là háu nên nói. Nhưng mỗi
khi bắt đầu nói về chuyện đó thì cháu…
cháu cảm thấy rất kỳ cục. Hơn nữa, ai mà
biết được cô ấy lại nghĩ ra những nhận
xét ngốc nghếch nào trong khi người ta
đang tìm cách nói chuyện nghiêm chỉnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.