BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: LÂU ĐÀI LLYR - Trang 327

vươn lên cao hết mức có thể. Rhun loay
hoay với lên được gờ đá. Rồi bỗng
nhiên, gánh nặng trên vai Taran biến mất.

“Tạm biệt hoàng tử đảo Mona.” cậu gọi
với lên, trong khi Rhun đu mình lên gờ
đá hẹp và chui vào đường hầm.

Fflewddur kêu lên một tiếng báo động và
Taran thấy mình ngã xuống. Nằm xoài ra
trên nên đá, choáng váng và nghẹt thở,
cậu cố gắng đứng dậy. Khúc hang tối đen
như mực. Cậu loạng choạng dựa vào
chàng ca sĩ. Anh ta kéo cậu ra xa chỗ mà
Taran nhận ra là lối vào hang. Một luồng
hơi lạnh thốc vào cho cậu biết rằng
Glew đã đẩy hòn đá sang bên và cậu
cảm thấy, hơn là nhìn thấy, một hình thù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.