BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 134

“Tôi không để ông giết nó đâu.” Taran tuyên bố. “Nó đang bị đau và cần
được giúp đỡ.”
“Đúng thế,” Eilonwy nói, “trông nó không thoải mái chút nào. Thật ra
trông nó còn tệ hơn cả Achren nữa.”
Ông lùn ném cây rìu xuống đất và đưa tay lên chống nạnh.
“Ta không thể biến mình thành vô hình,” ông khịt mũi vẻ khinh bỉ, “nhưng
ít ra ta cũng không phải thằng ngốc. Đấy, làm đi. Đỡ lấy con vật xấu xa ấy
đi. Cho nó uống nước đi. Vuốt ve đầu nó đi. Rồi các người sẽ thấy chuyện
gì sẽ xảy ra. Chừng nào nó đủ mạnh, điều đầu tiên nó làm là xé xác các
người ra thành từng mảnh. Và sau đó nó sẽ bay thẳng về với Arawn. Đến
lúc đó thì chúng ta sẽ rơi vào cảnh hay ho lắm đấy.”
“Doli nói đúng đấy.” Fflewddur nói thêm. “Bản thân tôi cũng chẳng thích
thú gì chuyện đâm chém. Con chim trông cũng hay hay, theo một cách khó
chịu nào đó. Nhưng chúng ta đã gặp may cho tới tận bây giờ rồi, ít ra là
không gặp rắc rối gì với bọn Quái Điểu. Tôi thấy không có lợi ích gì trong
việc cứu giúp một tên “do thám của Arawn cả”, như cậu nói đấy. Một
người họ Fflam luôn tốt bụng, nhưng tôi thấy thế này là hơi quá rồi.”
“Medwyn sẽ không nói vậy đâu.” Taran đáp. “Ở trên ngọn đồi, ông ấy đã
nói phải tử tế với tất cả các loài vật; và ông ấy đã kể cho tôi nghe rất nhiều
về loài Quái Điểu. Tôi nghĩ đem con vật này đến Caer Dathyl là một việc
rất quan trọng. Theo tôi biết thì chưa từng có ai bắt sống được một con
Quái Điểu cả. Ai biết được nó sẽ có giá trị gì?”
Chàng ca sĩ gãi đầu.
“Ờ, phải, tôi đoán là nếu nó có chút giá trị nào đó thì nó còn sống sẽ tốt hơn
đã chết. Nhưng dù thế nào thì lời đề nghị ấy cũng thật liều lĩnh.”
Taran ra hiệu cho những người khác đứng cách xa bụi cây. Cậu thấy rằng
con Quái Điểu không chỉ bị thương vì gai; có lẽ một con đại bàng đã tấn
công nó, vì máu đọng trên lưng nó và một đám lông đã trụi hết. Cậu thận
trọng thò tay vào. Con Quái Điểu lại rít lên, một tiếng khò khè vang trong
họng. Taran sợ là con chim sắp chết mất rồi. Cậu luồn một tay xuống dưới
cơ thể nóng rực của nó. Con Quái Điểu giương vuốt và mỏ ra mổ, nhưng
sức lực của nó đã cạn. Taran nhấc nó ra khỏi bụi gai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.