BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 138

men theo rặng đồi dọc thung lũng Ystrad, nhưng đến quãng trưa thì ông lùn
rẽ sang hướng Tây và lại bắt đầu xuống núi. Bầu trời đã trở nên xám xịt và
nặng như chì. Những luồng gió dữ dội quất vào mặt họ. Vầng mặt trời nhợt
nhạt chẳng toả ra chút hơi ấm nào. Melyngar bồn chồn hí vang; Hen Wen,
từ trước đến giờ vẫn tỏ ra điềm tĩnh và ngoan ngoãn, giờ cũng bắt đầu trợn
tròn mắt và càu nhàu một mình. Khi nhóm bạn dừng lại nghỉ một lát, Doli
đi lên trước để do thám địa hình. Chỉ một chốc sau, ông đã quay lại. Ông
dẫn họ lên một đỉnh đồi, ra hiệu cho họ cúi thấp xuống sát đất và chỉ về
phía dòng Ystrad phía dưới.
Trên cánh đồng đầy chiến binh, cả bộ binh lẫn kỵ mã. Những dải cờ đen
bay phần phật trong gió. Ngay từ khoảng cách này, Taran vẫn có thể nghe
thấy tiếng vũ khí gõ leng keng, tiếng chân hành quân đều đều, rầm rập.
Cưỡi ngựa đi đầu đội quân là Vua Sừng. Hình dáng to lớn của hắn cao vượt
lên hẳn các chiến binh đang phi ngựa phía sau. Cặp gạc uốn lượn vươn lên
như móng đại bàng. Trong khi Taran nhìn theo, kinh hãi nhưng không thể
quay đi hướng khác, Vua Sừng chậm rãi quay đầu về phía ngọn đồi. Taran
vội ép mình nằm sát xuống đất. Cậu dám chắc tên tướng của Arawn không
thể nhìn thấy cậu; đó chẳng qua là đầu óc đang đánh lừa cậu, phản chiếu lại
nỗi sợ trong lòng cậu, nhưng cậu cảm thấy dường như cặp mắt của Vua
Sừng đang nhằm vào cậu và xuyên qua cậu như một mũi dao.
“Chúng đã vượt trước chúng ta rồi.” Taran chán nản nói.
“Nhanh lên.” ông lùn quát, “Phải đi ngay, đừng có la cà ở đây mà than vãn
nữa. Chúng ta chỉ còn cách Caer Dathyl một ngày đường và chúng cũng
vậy. Chúng ta vẫn có thể đi nhanh hơn. Nếu các người không dừng lại vì
con chim do thám vô ơn của Annuvin thì giờ chúng ta đã có thể đi trước
chúng một đoạn xa rồi. Đừng có bảo là ta không báo trước đấy.”
“Chúng ta nên tự vũ trang tốt hơn.” Chàng ca sĩ nói. “Vua Sừng hẳn sẽ cho
kỵ sĩ mở đường ở cả hai bên thung lũng.”
Taran tháo chỗ vũ khí trên lưng Melyngar xuống và trao cho mỗi người bạn
đồng hành một cây cung, một ống tên và thêm một cây giáo ngắn nữa. Vua
Eiddileg đã cho họ cả những tấm khiên tròn bằng đồng; nhưng chúng lại là
cỡ dành cho các chiến binh lùn và sau khi nhìn đội quân đang tiến tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.