BIÊN THÀNH - Trang 64

- Không phải thế, người ta cho rằng bác bằng lòng thì Thúy Thúy không thể
không bằng lòng.

- Không thể nói như thế được. Đây là việc của nó.

- Dù là việc của cô ấy thì người ta vẫn cho rằng hát ba năm sáu tháng dưới
nắng, dưới trăng cũng không bằng một lời của bác.

- Vậy thì tôi nói đây. Chúng ta làm như thế này: khi Thiên Bảo từ Xuyên
Đông trở về, cậu ấy phải cùng ông Thuận Thuận nói cho rõ ràng. Còn tôi,
tôi cũng trước hết hỏi Thúy Thúy. Nếu con bé cho rằng sau khi đã nghe hát
trong ba năm sáu tháng, rồi theo người hát ấy thì có ý nghĩa hơn, tôi sẽ đề
nghị cậu khuyên Thiên Bảo hãy đi con đường quanh co khúc khuỷu của
ngựa.

- Vậy thì hay lắm. Khi gặp Thiên Bảo cháu sẽ nói, tôi đã thưa chuyện đứng
đắn với bác ấy rồi, từ nay xem số phận của anh ra sao. Phải chờ xem số
phận của anh ta thật, nhưng cháu hiểu rằng số phận của anh ta vẫn nằm
trong tay bác đấy!

- Không phải như thế. Nếu tôi mà nắm vững được việc này thì tôi đã nhận
lời rồi.

Hai người nói đến đây rồi cùng nhau đến một nơi khác xem con thuyền có
ba khoang của ông Thuận Thuận mới mua. Còn trên lầu sàn của ông Thuận
Thuận ở phố bờ sông, Thúy Thúy sau khi được con gái nhà tài chủ gọi đến
ngồi cạnh, một chỗ ngồi rất tốt, nhìn qua cửa sổ, cô bé thấy mọi thứ trên
sông rõ mồn một, nhưng lòng em vẫn bồn chồn. Những người chen chúc
đứng xem ở mấy cửa sổ khác dường như thỉnh thoảng lại chuyển ánh mắt
từ cảnh vật trên sông sang phía Thúy Thúy. Dăm ba người còn cố ý giả vờ
có việc, từ phía lầu đằng kia đi tới phía này, thực ra chỉ để nhìn được kỹ
mấy người ở chỗ Thúy Thúy. Thúy Thúy thấy mất tự nhiên, chỉ muốn
mượn cớ đi chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.