BIÊN THÀNH - Trang 94

- Tôi có ý kiến sáng suốt đáng kể gì đâu! Đó là ý trời... - Khi nói vậy, tình
cảm trào dâng trong lòng ông quản đò.

Để chứng minh lời ông quản ngựa nói có được bao nhiêu phần đáng tin, sau
khi chia tay với ông quản ngựa, ông già vội vàng tới phố bờ sông. Tới trước
cửa nhà ông Thuận Thuận, ở đấy đang có người đốt tiền vàng, rất nhiều
người túm tụm trò chuyện. Ông già chen vào nghe thì điều người ta đang
nói chính là sự kiện mà ông quản Dương vừa nói. Nhưng khi người ta phát
hiện ông lão đang đứng sau lưng thì họ chuyển sang nói chuyện khác, cố ý
nói về tình hình giá dầu lên xuống ở dưới hạ du như thế nào. Ông quản đò
rất không yên lòng, định tìm một thủy thủ tương đối thân để hỏi chuyện.

Lát sau, ông quản bến Thuận Thuận từ bên ngoài trở về, dáng vẻ trầm lặng.
Người đàn ông trung niên vốn phóng khoáng và thẳng thắn này dường như
bị nỗi bất hạnh quật ngã, có vẻ như đang cố sức gượng dậy, vừa thấy ông
quản đò đã nói luôn:

- Bác ơi, việc chúng ta nói chuyện với nhau hỏng rồi. Cháu Thiên Bảo bị
chết đuối, bác đã biết chưa?

Hai mắt đỏ lên, ông quản đò xoắn hai tay vào nhau, hỏi:

- Sao thế, đó là tin đích xác à? Việc xảy ra hôm qua hay là hôm kia?

Một người dường như trở về để báo tin, nói chen:

- Trưa ngày mười sáu, thuyền đâm vào đá, mũi thuyền chúc xuống nước,
anh Thiên Bảo dùng sào đẩy thuyền ra, thế là người bị bật xuống nước.

- Chính mắt chú trông thấy cậu ấy bắn xuống sông à? - Ông già hỏi.

- Cháu cùng lúc rơi xuống sông với anh ấy mà!

- Thiên Bảo có nói gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.