BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 342

Lúc đó, trong cổ họng nàng đột nhiên phát xuất tiếng rên rỉ vừa kỳ dị vừa

tiêu hồn, thân thể nàng cũng bắt đầu uốn éo, hông thon uốn éo, đôi chân dài
trơn mịn cũng bắt đầu uốn éo.

--- Nam nhân có thể nhẫn nhịn thứ uốn éo đó tuyệt đối không nhiều,

cũng may Phó Hồng Tuyết là một trong những người thiểu số đó.

Hắn cố gắng không nhìn nàng, khi hắn chuẩn bị tìm vật gì để che đắp

thân thể nàng, nàng đột nhiên giơ tay nắm chặt lấy hắn.

Nàng bấu rất chặt, giống như một người sắp chết chìm bấu lấy một khúc

gỗ nổi trôi.

Phó Hồng Tuyết bất nhẫn xô nàng ra, lại không thể không xô nàng.
Hắn vừa giơ tay xô, lại lập tức rụt tay lại.
--- Nếu quả mình còn có thể xô một nữ nhân ra dưới tình huống như vậy,

mình mới có thể hiểu tại sao hắn lại rụt tay lại.

Bởi vì chỗ trên người nữ nhân không thể để nam nhân đụng tới tuy

không nhiều, nhưng dưới tình huống đó, chỗ mình đụng lại nhất định là
mấy chỗ đó.

Thân thể Phong Linh nóng hổi, hơi thở nhịp tim của nàng càng lúc càng

nhanh.

Hô hấp của nàng mang máng đượm mùi rượu yên chi, từng hơi thở đều

truyền nhập vào hơi thở của Phó Hồng Tuyết.

Phó Hồng Tuyết đột nhiên đã minh bạch.
Minh bạch hai tên dã thú Đinh Đang huynh đệ tại sao lại dùng thứ rượu

đó đổ vào miệng nàng.

--- Đó là rượu gợi tình.
Chỉ tiếc đến khi hắn minh bạch điểm đó, hắn cũng đã bị mê túy.
Thân thể hắn bất chợt đã thăng khởi những biến hóa mà bất cứ một ai

cũng vô phương khống chế.

Lý trí của hắn đã sụp đổ.
Hơn nữa nàng còn dùng thân thể uốn éo lôi kéo hắn, xoắn quyện hắn,

đưa đẩy thân thể hắn vào tội ác của nhân loại.

Tội ác cổ xưa nhất, tội ác nguyên thủy nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.