BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 343

Rượu gợi tình đã kích thích dục vọng cổ xưa nhất, bất khả kháng nhất

trong thân thể bọn họ.

* * * * *
--- Từ lúc có nhân loại, đã có thứ dục vọng đó.
Nguyên nhân tạo thành sự sai trái có rất nhiều loại, thứ dục vọng đó,

không còn nghi ngờ gì nữa, cũng là một trong những loại đó, hiện tại sai
trái đã tạo thành, đã vĩnh viễn vô phương vãn hồi.

Một phàm nhân, dưới một tình huống vô phương kháng cự, tạo thành

một sai trái.

Thứ “sai trái” đó có thể coi là sai trái không? Hay còn có thể tha thứ?
Sai trái đã tạo thành, kích thích đã bình lặng, dục vọng đã chết, đêm

trường chậm chạp đã gần tàn.

Phút giây đó chính là phút giây trời đất tối tăm nhất.
Phút giây đó chính là phút giây giao hoán giữa thống khổ và hoan lạc.
Phút giây đó cũng chính là phút giây lương tri của nhân loại phục hồi,

hối hận ra đời.

Phút giây đó, Phó Hồng Tuyết đã hoàn toàn thanh tỉnh.
* * * * *
Sáp nến đã khô, đèn đã tắt, cửa sổ dán giấy bồi đã dần dần trở lại màu

trắng.

Trắng nhợt.
Trắng nhợt như mặt Phó Hồng Tuyết.
Tâm của hắn cũng trắng nhợt.
--- Phong Linh là nữ nhân, lại là nữ nhân đi tìm hắn phục thù.
--- Nàng tuy cùng chung sống với hắn mấy ngày nay, cũng là vì đợi cơ

hội tốt để giết hắn.

Bây giờ, nàng lại kề cận thân hắn, nằm kề thân hắn.
Hắn cảm nhận được hô hấp của nàng, nhịp tim của nàng, cũng như hơi

ấm thân thể của nàng đã bình phục tĩnh lặng, ôn nhu thỏa mãn sau cơn kích
thích.

Thứ hòa bình tĩnh lặng khoan khoái đó vốn luôn làm cho một nam nhân

không ngại hy sinh tất cả để đánh đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.