BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 354

- Ta nhớ lần trước vào đây, mỗi một cái hũ “hình hai” đều đầy đầy, hiện

tại lại lưng lưng rất nhiều.

- “Thì sao?” - Người trẻ tuổi cao hơn hỏi - “Ý tứ gì đây?”
- “Thì là tình hình đó đã xảy ra rất nhiều lần” - Người trẻ tuổi lùn lùn

thốt - “Mỗi lần đi vào đều nhìn thấy lần trước vốn đã đựng đầy máu, bây
giờ lại ít hơn rất nhiều”.

Người trẻ tuổi cao hơn nhìn nhìn mấy hũ máu trong tủ, lắc lắc đầu:
- Thật sự đoán không được lão đầu đó dùng bao nhiêu máu người để làm

gì?

- Lão đầu? Lão đầu nào?
- Là...
Gã còn chưa nói hết, miệng đã bị người trẻ tuổi lùn lùn giơ tay bịt lại,

sau đó lại nghe hắn thì thào:

- Ngươi không muốn sống nữa sao?
- Tôi...
- “Không ai dám gọi lão là ‘lão đầu’.” - Người trẻ tuổi lùn lùn nhìn nhìn

ra ngoài cửa rồi mới buông tay - “Không ngờ ngươi còn dám nói lớn như
vậy, lẽ nào không còn muốn sống?”

- “Lão không có ở đây, làm sao mà biết được?” - Miệng của người trẻ

tuổi cao hơn tuy vẫn còn “cứng”, nhưng thanh âm đã hạ giọng nhiều phần.

- Thế gian này người chỉ điểm lập công rất nhiều.
- Trong đây chỉ có anh và tôi, đâu còn...
Gã vốn muốn nói “đâu còn ai khác, ai lại đi chỉ điểm”, đột nhiên nghĩ tới

người đứng bên cạnh cũng là “người”, cho nên liền cười giả lả, vỗ vai
người trẻ tuổi lùn lùn.

- “Lão ca, trong phòng tôi có giấu hai hũ Nữ Nhi Hồng đã cất ba mươi

năm, tối nay tôi mời anh uống cho đã” - Người trẻ tuổi cao hơn cười cười -
“Đương nhiên tôi cũng chuẩn bị đủ thứ đồ ăn”.

- Hai hồ rượu đó là bảo bối của ngươi, ta làm sao dám uống?
- “Lão ca, anh đâu phải là người ngoài” - Gã cười cười - “Chỉ cần lão ca

quên hồi nãy tiểu đệ nói gì, anh muốn cái gì, tiểu đệ cũng chìu theo”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.