BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 352

Chàng vận lực, song thủ đẩy tới một cái, cánh cửa sắt từ từ mở ra, cửa

vừa mở, một luồng hàn khí đập thẳng vào mặt.

Diệp Khai rùng mình, trời đang nóng bức như vầy, trong phòng sao lại

thổi ra một luồng khí lạnh như băng?

Cửa sắt đã mở toang, trong phòng quả nhiên không có người.
Không những không có người, cả đồ bày biện trong phòng cũng không

có, không cần biết là bàn trang điểm hay bàn ăn, cả một cái giường phổ phổ
thông thông cũng không có.

Nhưng trong phòng lại không phải là trống không.
Nhìn thấy tình cảnh trong phòng, Diệp Khai liền biết tại sao cỗ hàn khí

đó lại có thể xộc vào mặt.

Chính giữa phòng có một cái bệ dài, trên bệ đặt một hàng khối băng.
Hơi lạnh là từ những khối băng đó bay ra.
Mỗi góc bệ có đặt một cái tủ cao, tủ làm bằng thủy tinh, cho nên có thể

nhìn thấy vật đặt bên trong, nhưng Diệp Khai lại nhìn không ra là những
vật gì.

Trong tủ có rất nhiều hũ tròn tròn, trong hũ chừng như đựng rượu bồ đào

Ba Tư, nhưng màu sắc lại có vẻ đậm hơn.

Có lẽ nào đó là một bệ băng tàng giấu rượu bồ đào Ba Tư?
Diệp Khai bước tới gần tủ mới phát giác trên những cái tủ đó đều có biên

số, tổng cộng có bốn tủ, có viết chữ trên mặt: “Hình một”, “hình hai”, “hình
ba”, “hình bốn”.

Hình? Hình gì? Có lẽ nào rượu cũng có phân hình?
Diệp Khai chưa từng nghe qua, chàng cầm một hũ trong cái tủ bên phải

lên, mở nắp ngửi thử, mũi vừa kề gần hũ, chàng liền nhíu mày.

Máu, mùi máu!
Trong những hũ đó không ngờ lại có đựng máu.
Máu đỏ tươi như màu tường vi.
* * * * *
Những hũ tròn tròn trong những tủ thủy tinh đó đều có đựng máu, bao

nhiêu máu đó dùng làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.