BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 4

Gió vi vu dìu dặt, mềm mại tựa bàn tay tình nhân khẽ vuốt trên khuôn

mặt cân xứng của Diệp Khai.

Con chó nằm phục tại góc tường, phảng phất cũng để gió đêm nhẹ

thoảng quyện thân còm, ngửa người giơ cao chân nằm hưởng thụ.

Nhìn cử động của con chó nhỏ, Diệp Khai không khỏi cười nhẹ, sau đó

từ từ nhắm mắt.

Ngay lúc đó, giữa không trung phương Bắc tối tăm đột nhiên xuất hiện

một đạo ánh sáng chói lọi.

Diệp Khai lập tức giương tròn mắt, chuyển đầu nhìn về phương Bắc.
Đạo ánh sáng đó sau khi lóe xuất từ bầu trời phương bắc xa xăm, dần

dần tăng cường quang ảnh, kéo theo một cái đuôi dài sáng lạn, quét qua
chân trời, lao mình về hướng Nam biên duyên vô tận.

Sao chổi!
Sao chổi bảy mươi sáu năm mới hiện một lần đã xuất hiện.
Ánh sáng của nó, không một lưu tinh nào có thể so sánh bằng.
Vẻ huy hoàng sáng lạn của nó tuy ngắn ngủi, lại đã đủ chói rọi vĩnh viễn.
Nó tuy rất mau chóng biến mất trong bầu trời phương nam xa xăm,

nhưng bóng dáng mỹ lệ của nó lại vẫn còn lưu lại trong tâm Diệp Khai.

- “Mỹ lệ” - Diệp Khai lẩm bẩm - “Thứ kỳ quan đó hai chữ “mỹ lệ” cũng

không thể hình dung cho hết”.

Cũng đồng thời lúc đó, trên một tiểu lâu ở tiểu trấn cách Vạn Mã đường

không xa, cũng có một người ngồi trước song cửa, đang xào trộn cỗ bài
bằng xương, cũng nhìn thấy cảnh tượng hiếm thấy đó.

* * * * *
Trời xanh, cát vàng.
Cát vàng nối trời xanh, trời xanh nối cát vàng.
Gió lùa về hướng chân trời.
Người từ chân trời đã đến.
Diệp Khai phảng phất từ chân trời đến, chàng lững thững trên con đường

dài, từ từ đi tới, bước về hướng tòa lầu duy nhất bên đường.

Một đóa hoa tàn không biết từ đâu bị gió cuốn tới, phảng phất cũng đến

từ chân trời, đóa hoa lăn lộn vật vờ theo gió cát mù trời, Diệp Khai vươn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.