BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 421

- Diệp Khai thất tung mấy ngày trước, bọn ngươi bất chợt có lưỡi phi

đao đó, chẳng khác gì chuyện một cộng một.

Kim Ngư mỉm cười:
- Không sai, đây là đao của Diệp Khai, cả người Diệp Khai cũng ở đây,

đến lúc ngươi nên biết, nhất định có thể để ngươi biết.

Kim Ngư đặt phi đao bên cạnh thanh đao đen sì như tử vong, sau đó lấy

thanh đao đen sì đó xuống.

Đao quang lóe lên một cái, đao đã ra khỏi vỏ.
- “Ta biết thanh đao này không thể cho người ta thấy” - Kim Ngư cười

nói - “Chỉ sợ cả chính ngươi cũng rất ít khi thấy”.

Sắc mặt Phó Hồng Tuyết trắng nhợt, trắng nhợt đến mức cơ hồ trong

suốt, thanh âm lại càng lạnh lùng:

- Ta biết có những người cũng như vậy.
- Người?
- “Có những người tuy danh động giang hồ, giết người vô số, nhưng lại

chưa từng có ai có thể thấy được chân diện mục của y” - Phó Hồng Tuyết
lạnh lùng thốt - “Giống như là chủ nhân Hầu Viên”.

- Vương lão tiên sinh?
- Phải.
Kim Ngư cười cười:
- Ông ta hữu danh? Hữu danh gì đây?
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng chú thị nhìn nàng.
- “Điểm Thương Ngọc kiếm khách Vương Thiện Sinh, Sơn Đông Khoái

Kiếm Vương Chính Trung, Bá Vương trang Truy Hồn Thương Vương
Minh Mặc, những người đó đều hữu danh trên giang hồ, lại là những người
rất khó gặp” - Phó Hồng Tuyết lạnh lùng thốt - “Chỉ là bọn họ đều không
phải là chủ nhân Hầu Viên”.

- Sao bọn họ lại không phải?
- “Bọn họ còn quá trẻ, từ khi bọn họ thành danh cho tới nay chỉ khoảng

hai ba chục năm, niên kỷ mỗi người đều ở khoảng năm sáu chục tuổi” - Phó
Hồng Tuyết đáp - “Một ngươi đã được kêu là lão tiên sinh, niên kỷ của lão
ít ra cũng phải tám chục trở lên”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.