BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 51

BIÊN THÀNH ĐAO THANH

Cổ Long

www.dtv-ebook.com

Chương 4

Tiếng Ca Bóng Quỷ

Gió đêm như mũi thoa luồn qua lách lại trong rừng, khua động chồi lá

rậm rạp, giữa giờ phút như vầy nhìn phảng phất song thủ của những người
khổng lồ múa may, lại phảng phất có rất nhiều quỷ mị trong không trung
đan dệt một mạng nhện bao la.

Song mục của Phó Hồng Tuyết nhìn bốn phía, cước bộ vẫn lần theo tiếng

ca mà bước tới, đi ngang đi dọc, hắn phát hiện mình đã đến một khoảnh đất
bằng quảng khoát, hơn nữa tiếng ca cũng đã im hẳn ngay lúc đó.

Phó Hồng Tuyết giương mắt nhìn bốn bề, trên mảnh đất trống, ngoại trừ

một gò đất cao ra, nhìn không thấy bất cứ bóng dáng nào hết.

Sao lại có thể như vậy? Tiếng ca rõ ràng là phát ra từ đây, vì sao lại nhìn

không thấy người? Sau khi Phó Hồng Tuyết đi vào khoảnh đất trống, tiếng
ca mới đình chỉ, hắn tin rằng không ai có thể trong một thời gian ngắn ngủi
như vậy trốn thoát khỏi mắt hắn.

Có lẽ nào người hát trốn trong một chỗ nào đó ở đây? Trốn trên cây?

Hay là trốn đằng sau bóng cây tối tăm? Hay là... trốn đằng sau gò đất?

Đang lúc Phó Hồng Tuyết nghi nghi hoặc hoặc, tiếng ca hồi nãy vừa tan

biến lại vang lên. Lần này Phó Hồng Tuyết cuối cùng đã tìm ra nơi phát
thanh.

Là đằng sau gò đất.
Phó Hồng Tuyết cười lạnh, người cũng chầm chậm đi về hướng gò đất,

bước qua gò đất.

Đợi đến lúc hắn đi tới sau gò đất, hắn giật mình liền, bởi vì đằng sau gò

đất căn bản không có người, nhưng giọng ca rõ ràng phát ra từ đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.