BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 56

- “Ta biết tiền tài không làm ngươi động lòng”. - Yến Nam Phi cười nói -

“Còn vĩnh sinh? Trường sinh bất tử lẽ nào ngươi cũng không động lòng?”

- “Ta chỉ biết sống phải sống có ý nghĩa”. - Phó Hồng Tuyết đáp - “Nếu

trường sinh bất tử như một con rối, ta thà sống thống thống khoái khoái vài
năm”.

- “Chết tốt đẹp không bằng sống ác hiểm”. - Yến Nam Phi thốt.
- “Vậy sao?” - Phó Hồng Tuyết cười lạnh - “Người của Đệ Tứ Thế Giới

đều trường sinh bất tử?”

- Không có sinh mệnh, làm sao chết được?
- “Ngươi không phải đã chết qua một lần sao?” - Phó Hồng Tuyết lạnh

lùng nhìn y chằm chằm.

- “Phàm là người tiến nhập Đệ Tứ Thế Giới, tất đã chết qua một lần”. -

Yến Nam Phi đáp.

- “Nói như vậy, ta nếu quả muốn gia nhập bọn ngươi, cũng tất phải chết

trước đã?” - Phó Hồng Tuyết hỏi.

- “Đúng”. - Yến Nam Phi đáp - “Thoát ly thân thể vô dụng đó, chỉ còn

dư lại linh hồn thanh tịnh, mới có thể tiếp nhập thế giới hư vô trong sạch”.

- “Xem ra Quang Thúc sứ giả ngươi đêm nay đến dẫn ta đi, có phải là

tiếp dẫn ta lên Tây Thiên?” - Phó Hồng Tuyết thốt.

Yến Nam Phi cười khanh khách, từ từ bạt xuất thanh kiếm đỏ như máu

tươi.

Kiếm vừa ra khỏi vỏ, tuy không có ánh mặt trời, kiếm quang lại như

dương quang huy hoàng sáng lạn, lại tỏa màu tường vi mỹ lệ dưới ánh
trăng.

Kiếm khí tựu nhắm giữa trán Phó Hồng Tuyết.
Sát khí đã đậm nồng.
Phó Hồng Tuyết vẫn bất động. Tả thủ vẫn nắm chặt cán đao đen sì.
Đao đen như tử vong.
Đỏ tươi không phải là sắc màu tử vong sao?
Đao chưa rút ra khỏi vỏ, sắc mặt Phó Hồng Tuyết càng trắng nhợt, thị

tuyến của hắn ngưng chú trên thanh kiếm trong tay Yến Nam Phi, trên mặt
hắn hoàn toàn không có biểu tình gì, đồng tử lại đã co thắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.