BIÊN THÀNH ĐAO THANH - Trang 57

Yến Nam Phi cũng ngưng thị nhìn hắn, ánh mắt phát sáng như sao đêm,

mang theo một biểu tình rất kỳ quái, cũng không biết là nỗi hoan du tiếp
cận giải thoát? Hay là niềm bi thương không còn đường lựa chọn?

Phó Hồng Tuyết chầm chậm ngẩng đầu, ngưng thị nhìn vào mắt y.
Mục quang hai người chạm vào nhau, phảng phất lưu tinh tương kích

giữa trời, phát xuất những tia lửa vô hình.

Phó Hồng Tuyết chợt hỏi:
- Ngươi đã từng bại hai lần, hà tất lại đến cầu bại?
Tròng mắt của Yến Nam Phi đột nhiên co rúm lại, kiếm trong tay dĩ

nhiên đã đâm tới.

Kiếm quang mù trời, kiếm như thiểm điện, kiếm khí như hàn băng.
Đao lại phảng phất rất chậm.
Nhưng kiếm quang còn chưa đến, đao đã phá nhập luồng kiếm quang,

chặn đứng kiếm khí.

Kiếm quang đỏ tươi, đao phong trắng nhợt.
Đao quang hững hờ lóe lên một cái, êm đềm như mặt hồ ngày xuân, lại

thẫn thờ như hàn băng tàn đông.

Đao quang chỉ lóe lên một cái.
Kiếm hoa mù trời đã không còn thấy nữa.
Phó Hồng Tuyết vừa bạt đao, đã hóa giải kiếm thức của Yến Nam Phi.
Xem ra võ công của Yến Nam Phi vẫn không có gì tiến bộ, người của y

tuy đã sống lại, võ công lại vẫn chết.

Kiếm quang vừa tiêu tán, Phó Hồng Tuyết vốn đáng lẽ đắc ý, nhưng mày

của hắn bỗng nhíu lại, trên mặt chợt lộ xuất một thứ biểu tình rất kỳ dị, bởi
vì hắn đột nhiên phát giác hắn tuy hóa giải kiếm chiêu của Yến Nam Phi,
kiếm khí của Yến Nam Phi lại vẫn càng dày đặc hơn.

Kiếm thức bị phá, Yến Nam Phi trái lại cười khành khạch như tiếng gào

hú dưới địa ngục, thanh quang trên thân thể cũng lần theo tiếng cười mà
dần dần tăng cường.

Tiếng cười vừa khởi lên, kiếm của Yến Nam Phi lại đâm tới.
Lần này kiếm quang không giăng đầy trời, cũng không nhanh nhẹn như

thiểm điện, kiếm khí lại càng đậm đặc, càng nồng nặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.