BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 120

nhân!

Công Tôn Đoạn hỏi:
- Nguyên nhân như thế nào?
Vạn Mã Đường chủ buông mạnh:
- Cừu hận?
Công Tôn Đoạn run người:
- Cừu hận?
Vạn Mã Đường chủ gật đầu:
- Nếu hắn quả có một mối hận cừu không thể không báo, thì hắn phải cố

gắng khắc chế con tim, hắn phải ủy khúc cầu sanh, hắn nhận mọi cái nhục,
cái nhơ để thanh toán huyết hải thâm cừu!

Lão mở mắt ra, ánh mắt ẩn ước niềm sợ hãi. Rồi lão trầm giọng tiếp:
- Hẳn ngươi có nghe câu chuyện cũ, Việt Câu Tiễn phục thù? Người ta

còn dám nuốt phân, huống chi hắn chỉ chui lỗ chó mà thôi! Phải nhẫn chịu,
mới có thể báo thù! Bạo táo như ngươi, mong gì mãn nguyện?

Công Tôn Đoạn bóp tay mãi, suýt gãy mấy ngón.
Y hỏi:
- Nếu thế, sao đường chủ không để thuộc hạ giết hắn?
Vạn Mã Đường chủ mơ màng nhìn ra xa thẳm.
Từng phút từng phút trôi qua, lão chưa nói gì.
Công Tôn Đoạn cao giọng:
- Hiện tại chúng ta có mười ba mạng hy sinh rồi! Chẳng lẽ đường chủ

còn sợ giết lầm?

Vạn Mã Đường chủ buông nhẹ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.