BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 187

tiếc, ta không hề thấy lão ấy có sự vãng lai với cao thủ võ lâm. Dĩ nhiên
phần lão thì lão giữ kín miệng như bình gắn nút. Không bao giờ lão sơ hở
nói năng hớ hênh về việc xa xưa!

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Suốt bảy tám năm, ngươi vẫn không tra cứu được gì. Giờ đây dù hai

chúng ta hiệp lại, cũng mong gì có kết quả? Nàng thốt:

- Hiện tại, ít nhất chúng ta cũng có cơ hội!
Phó Hồng Tuyết trầm giọng:
- Cơ hội gì?
Nàng đáp:
- Hiện tại có người đang bức bách lão đến độ lui không nẻo, tới không

đường. Cuối cùng, lão phải lôi cuốn đồng đảng của lão vào cuộc luôn.

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Có phải là những người đó bức lão không?
Nàng không đáp câu hỏi, chỉ hỏi lại:
- Mười ba người chết trong đêm qua, có phải chính ngươi giết chăng?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Không phải!
Nàng lại hỏi:
- Còn ngựa?
Phó Hồng Tuyết tiếp:
- Cũng không luôn!
Nàng hừ một tiếng:
- Thế thì ai giết?
Phó Hồng Tuyết thở dài:
- Ta cũng lấy làm kỳ quái!
Nàng trầm giọng:
- Ngươi không đoán được?
Phó Hồng Tuyết trầm ngâm một lúc:
- Hay là Diệp Khai?
Nàng thốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.