BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 206

Vừa rồi rõ ràng là chàng thấy ba bóng người. Thế người thứ ba biến đi

đâu?

Người đó là ai? Chẳng lẽ lại là Vân Tại Thiên?
Nếu là gã thì tại sao lại chuồn đi?
Gian gác này bài trí rất trang nhã. Đồ vật đều được đặt trong tầm tay, với

tay ra là lấy được.

Tiêu Biệt Ly với tay lấy một chiếc chén ngọc nơi kệ ở bên cạnh, cười

thốt:

- Tại hạ quen tánh lười mất rồi. Vả lại mình là người tàn phế nên cố

tránh những cửa động không cần thiết.

Diệp Khai khẽ thở dài:
- Lười như Tiêu huynh thì cũng nên lười. Một tật lười đầy thú vị.
Tiêu Biệt Ly chớp mắt:
- Câu nói đó đáng giá một chén rượu đó. Thứ rượu Bồ Đào chành gốc Ba

Tư,

Diệp Khai nheo mắt:
- Rất tiếc chỉ là một loại Bồ Đào thường thôi.
Chàng vừa nâng chén vừa cười, nhìn sang Đinh Cầu Cảnh, tiếp:
- Lần trước gặp tiên sinh, vì vội vã nên thất lễ chào mừng, vậy xin tha

thứ.

Đinh Cầu Cảnh trầm gương mặt, lạnh lùng thốt:
- Các hạ không thất lễ, khỏi phải chịu lỗi.
Diệp Khai tiếp:
- Bất quá đối với con người hiểu rành rượu và nữ nhân thì tại hạ rất mực

tôn kính.

Đinh Cầu Cảnh chợt đổi sắc mặt:
- Tiêu lão bản vừa rồi chỉ nói sai một việc.
Diệp Khai kêu khẽ:
- A.
Đinh Cầu Cảnh tiếp:
- Chẳng những các hạ có thủ đoạn đối với nữ nhân mà đối với nam nhân,

các hạ cũng là tay có hạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.