BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 207

Diệp Khai tặc lưỡi:
- Cái đó cũng còn tùy đối tượng. Xem nam nhân đó có là chân chánh một

nam nhân hay không. Gần đây cái số nam nhân chân chánh ngày càng giảm
thiểu.

Đinh Cầu Cảnh bật cười.
Lúc đó Diệp Khai mới cạn chén rượu. Uống xong, chàng nhận ra là

những lời khách sáo tâng bốc cũng đã được nói xong rồi.

Bây giờ phải nói gì kế tiếp?
Chàng từ từ ngồi xuống, ngồi vào chiếc ghế đáng lẽ phải dành cho người

chủ thứ

Làm sao hỏi cho rõ về người thứ ba đó? Phải nói cách nào cho họ chịu

tiết lộ bí

ba.
mật?
Chàng cũng có kỷ thuật khơi dòng tâm tư của đối tượng. Hiện tại, chàng

đang soát lại xem các kỷ thuật đó có cần tu chỉnh lại điểm nào hay không.

Đang lúc chàng trầm ngâm thì Đinh Cầu Cảnh thốt:
- Tại hạ biết là các hạ có điều muốn hỏi nơi tại hạ lắm.
Lão cười miệng song mắt lại chẳng có ý cười. Lão từ từ tiếp:
- Các hạ nhất định muốn hỏi: tại sao tại hạ lại đến địa phương này. Tại

sao chuyên chở một số quan rtài như vậy? Tại sao quen biết Tiêu lão bản.
Cùng với Tiêu lão bản thương lượng việc gì.

Diệp Khai phát hiện ra Đinh Cầu Cảnh là con người khó đối phó hơn

chàng tưởng.

Đinh Cầu Cảnh trầm giọng:
- Tại sao các hạ không hỏi?
Diệp Khai hỏi lại:
- Hỏi mà có ích chi chăng?
Đinh Cầu Cảnh lạnh lùng:
- Chẳng có ích lợi gì cả.
Diệp Khai tiếp:
- Cho nên tại hạ không hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.