BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 213

Diệp Khai điềm nhiên:
- Một người có võ công không kém lắm song lại có cái miệng rất kín nên

có ai bỏ tiền ra mà dùng thì chắc chắn là không thất vọng.

Đinh Cầu Cảnh trầm ngâm một lúc, đôi mắt sáng lên từ từ, rồi cao giọng

hỏi:

- Giết một người thì các hạ định giá bao nhiêu tiền?
Diệp Khai ung dung đáp:
- Cái đó còn tùy người mà tại hạ giết.
Đinh Cầu Cảnh hỏi:
- Cứ kể như giết một người có cái giá cao nhất.
Diệp Khai buông ngay:
- Ba vạn lượng bạc.
Đinh Cầu Cảnh gật đầu:
- Được. Tại hạ trao trước một vạn, còn hai vạn sẽ trao sau khi xong việc.
Đến lượt Diệp Khai sáng mắt hỏi:
- Giết ai? Phó Hồng Tuyết?
Đinh Cầu Cảnh cười lạnh:
- Hắn đâu xứng với cái giá đó.
Diệp Khai hỏi:
- Thế thì ai?
Đinh Cầu Cảnh đáp:
- Vạn Mã Đường.
Tiêu Biệt Ly ngồi đó tỉnh bơ, mường tượng nghe cả hai bàn chuyện trên

trời dưới đất, không mảy may liên quan đến lão.

Đinh Cầu Cảnh nhìn Diệp Khai không chớp mắt. Bàn tay đeo nhẫn có

một tư thế cổ quái.

Diệp Khai cuối cùng thở dài mấy tiếng, nhếch nụ cười khổ, thốt:
- Thì ra các vị muốn giết Vạn Mã Đường. Thì ra chính là các vị.
Đinh Cầu Cảnh bỉu môi:
- Các hạ không nghĩ đến?
Diệp Khai lắc đầu:
- Lão ấy với các vị có cừu hận gì? Tại sao các vị muốn giết lão?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.