BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 214

Đinh Cầu Cảnh lạnh lùng:
- Các hạ nên minh bạch điều này: là hiện tại chính tại hạ hỏi chứ không

phải các hạ hỏi.

Diệp Khai lại thở dài:
- Tại hạ minh bạch.
Đinh Cầu Cảnh hỏi:
- Các hạ có muốn ba vạn lượng bạc xài chơi không?
Diệp Khai không đáp.
Chàng cần gì đáp, chỉ cần chìa tay ra là đủ lắm rồi.
Hai mươi tấm ngân phiếu, mỗi tấm là một ngàn lượng. Diệp Khai trố

mắt:

- Hai vạn lượng?
Đinh Cầu Cảnh gật đầu:
- Phải.
Diệp Khai mỉm cười: - Các hạ rộng rãi quá. Đinh Cầu Cảnh lắc đầu: -

Không phải rộng rãi mà là cẩn thận.

Diệp Khai cau mày:
- Cẩn thận?
Đinh Cầu Cảnh thốt: - Một mình các hạ không giết nổi Vạn Mã Đường.

Diệp Khai à lên một tiếng. Đinh Cầu Cảnh tiếp: - Một vạn phần các hạ.
Một vạn, các hạ tìm viện thủ. Diệp Khai hỏi: - Ở địa phương này làm gì có
kẻ đáng giá đó. Đinh Cầu Cảnh hừ một tiếng: - Tự các hạ hiểu lấy.

Diệp Khai chớp chớp mắt: - Các hạ muốn tại hạ kêu gọi đến oht? Đinh

Cầu Cảnh không đáp.

Thế là lão mặc nhận.
Diệp Khai hỏi: - Làm sao các hạ biết là tại hạ mua chuộc được hắn? Đinh

Cầu Cảnh hỏi lại: - Thế các hạ chẳng phải là bằng hữu của hắn à?

Diệp Khai lắc đầu:
- Hắn không có bằng hữu.
Đinh Cầu Cảnh thốt: - Với ba vạn lượng bạc, người ta dễ tìm bằng hữu

lắm. Diệp Khai cau mày: - Cũng có người không bán mình chứ. Đinh Cầu
Cảnh buông gọn: - Ít nhất thì các hạ cũng phải thử xem sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.