BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 233

- Hiện tại ta đã mang nàng về đây để cho ngươi khỏi phải vất vả đi tìm

lúc nửa đêm nửa hôm.

Trầm Tam Nương phản ứng hết sức lạ lùng.
Mường tượng bà trầm tư, mường tượng bà không nghe Vạn Mã Đường

nói gì.

Lâu lắm, bà mới quay mình lại, đối diện với Vạn Mã Đường, từ từ thốt:
- Đích xác là trong đêm tôi có đi ra ngoài.
Vạn Mã Đường thản nhiên:
- Ta biết.
Trầm Tam Nương tiếp:
- Người mà tôi muốn tìm không phải là Thúy Bình.
Vạn Mã Đường vẫn thản nhiên:
- Ta biết.
Lão đã ngồi xuống rồi. Thần sắc của lão rất bình thản, không ai biết

trong tâm của lão có nhiềm vui hay nỗi hận.

Trầm Tam Nương nhìn lão, nhấn từng tiếng:
- Người mà tôi định tìm là Phó Hồng Tuyết.
Vạn Mã Đường ngồi nghe, bất động như tượng gỗ. Không biểu hiện một

nét cảm xúc nào.

Aùnh mắt vẫn bình hoà, không kinh ngạc cũng không phẫn nộ, chừng

như có vẻ đồng tình ít nhiều.

Trầm Tam Nương cũng bình tĩnh không kém. Bà tiếp:
- Tôi tìm hắn là vì tôi có cảm tưởng hắn là hung thủ sát hại số người đó.
Vạn Mã Đường lắc đầu:
- Không phải hắn.
Trầm Tam Nương cũng lắc đầu:
- Không phải hắn nhưng nếu không tra cứu rõ ràng thì tôi khó mà an tâm

được.

Vạn Mã Đường thốt:
- Ta hiểu.
Trầm Tam Nương tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.