BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 313

- Đương nhiên Đỗ bà bà không là nữ nhân mà cũng chẳng phải là một

lão thái bà cho nên người ta không thể phát hiện ra ngay một cách dễ dàng.

Tây Môn Xuân gật đầu:
- Có lý.
Diệp Khai hỏi:
- Thế thì Đỗ bà bà là ai?
Tiêu Biệt Ly vụt cười, rồi đáp:
- Có thể là các hạ mà cũng có thể là lão phu.
Diệp Khai tiếp:
- Có thể là... là...
Bỗng chàng nhảy dựng lên, kêu to: - Tại hạ minh bạch rồi. Đỗ bà bà có

thể là hắn...

Tây Môn Xuân thở dài, lẩm nhẩm: - Rất tiếc, minh bạch bây giờ thì chỉ

sợ quá muộn.

Phó Hồng Tuyết chầm chậm bước sang hiệu tạp hóa.
Chưa bao giờ y vào hiệu tạp hoá đó, cũng như chưa bao giờ y vào một

hiệu tạp hóa nào.

Y là con người sinh trong cõi thế nhưng lại sống trong một thế giới khác.
Thế giới của y là cừu và hận.
Không có gì khác hơn hai thứ đó.
Lý Mã Hổ gục đầu lên mặt quầy, mường tượng ngủ say.
Phó Hồng Tuyết đập chuôi đao lên quầy.
Lão ta giật mình tỉnh lại, kêu lên:
- Cái gì? Muốn cái gì?
Phó Hồng Tuyết buông gọn:
- Chiếc bọc của ta.
Lý Mã Hổ cau mày:
- Chiếc bọc của ngươi... A... có... có một chiếc bọc ởû đây.
Lão thở phào, lấy chiếc bọc trao nhanh cho Phó Hồng Tuyết.
Phó Hồng Tuyết đưa một tay tiếp nhận chiếc bọc, mắt lom lom nhìn mấy

quả trứng gà.

Đói. Bây giờ y nghe đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.