BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 318

- Từ nay các hạ không nên tìm cách cứu tại hạ nữa. Các hạ đi đường của

các hạ, tại hạ đi đường của tại hạ. Đường ai nấy đi. Chúng ta hoàn toàn
không quan hệ. Dù cho các hạ có chết trước mặt tại hạ thì tại hạ cũng
không cứu.

Diệp Khai hỏi:
- Chúng ta không là bằng hữu với nhau sao?
Phó Hồng Tuyết lắc đầu:
- Không.
Diệp Khai khẽ thở dài:
- Tại hạ minh bạch rồi.
Phó Hồng Tuyết cắn răng. Rồi y thốt:
- Hiện tại, các hạ có thể bắt đầu đi con đường của các hạ đó.
Diệp Khai cau mày:
- Còn các hạ? Các hạ định ở đây luôn sao?
Phó Hồng Tuyết hừ một tiếng:
- Tại sao tại hạ phải đi ra?
Diệp Khai đáp:
- Vì bên ngoài có người đang đợi các hạ.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Ai?
Diệp Khai tiếp:
- Một lão thái bà nhưng lại không phải là lão thái bà.
Phó Hồng Tuyết trầm giọng:
- Hắn chờ tại hạ để làm gì?
Diệp Khai tiếp:
- Để cho các hạ hỏi tại sao hắn ám toán các hạ.
Phó Hồng Tuyết sáng mắt lên, lật tức bước nhanh ra. Thực ra y không

cần vội vã.

Người bên ngoài có thể chờ y đến bao lâu cũng được, chẳng bao giờ nôn

nóng gặp y.

Bởi người chết thì không hề nóng nảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.