BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 345

Diệp Khai giải thích từ từ:
- Có thể hai kẻ bị giết, không phải là chân chánh Tây Môn Xuân và Đỗ

Bà Bà!

Trầm Tam Nương chú ý:
- Công tử cứ nói tiếp.
Diệp Khai trầm ngâm một chút:
- Họ có một lý do gì đó rất đặc biệt, mới có thể ẩn nhẩn sống âm thầm tại

địa phương này!

Trầm Tam Nương đáp:
- Có lý!
Diệp Khai tiếp:
- Nhưng hôm nay, bỗng dưng tại hạ lại nói với người ta, là rất có thể họ ở

quanh quẩn đâu đây trong vùng này.

Trầm Tam Nương hỏi:
- Làm sao công tử biết được mà nói như vậy?
Diệp Khai mỉm cười:
- Tại hạ biết nhiều việc lắm!
Trầm Tam Nương thở ra:
- Cái đó thì kể như chai rồi!
Diệp Khai tiếp:
- Bởi thế phải có người truy tung họ nát vùng này, mà chính họ cũng sợ

bị phát hiện!

Trầm Tam Nương thốt:
- Người mà họ sợ nhất, chính là công tử, bởi công tử có nghi vấn về hành

tung của họ, công tử đã gieo mối nghi ngờ, trong khi họ cần trốn tránh.

Diệp Khai tiếp:
- Họ sợ hành tung bại lộ, cho nên có ý an bày cho hai người xuất hiện.

Họ làm mọi cách, cốt gieo tin tưởng nơi chúng ta, đinh ninh hai người bị
giết là Tây Môn Xuân và Đỗ Bà Bà. Phương cách của họ, là cho xuất hiện
Đoạn Trường châm, ám khí độc môn của họ!

Trầm Tam Nương gật đầu:
- Thấy Đoạn Trường châm, là biết có Đỗ Bà Bà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.