BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 379

Người đó cười lạnh:
- Thế ngươi đã không nói thế sao?
Người áo đỏ cãi:
- Gã kia nói, đâu phải ta nói?
Người đó hỏi:
- Ngươi không là Lộ Tiểu Giai thì ai là Lộ Tiểu Giai?
Người áo đỏ buông gọn:
- Ngươi!
Người đó hừ một tiếng:
- nếu cho rằng ta là Lộ Tiểu Giai, sao ngươi lại mạo nhận ta?
Người áo đỏ chợt kêu lên:
- Bởi vì ta thích ngươi! Ta muốn tìm gặp ngươi!
Ai ai nghe như vậy rồi, cũng đều giật mình. Và ai ai cũng mở to mắt,

nhìn.

Dĩ nhiên, nhìn con người mạo nhận Lộ Tiểu Giai.
Người áo đỏ gắt:
- Các ngươi nhìn ta chi mà kỹ thế? Chẳng lẽ là không thể thích y?
Y giật chiếc khăn đỏ quấn đầu xuống.
Đoạn y hét:
- Các ngươi xem đi! Có họa chăng các ngươi đui hết, nên không nhận ra

ta là một nữ nhân.

Người áo đỏ là một nữ nhân!
Còn Lộ Tiểu Giai thực sự? Y là con người như thế nào?
Nữ nhân cao giọng hỏi:
- Ta đã buông nàng ra rồi, sao ngươi không xuống đây?
Không có tiếng đáp từ phía sau nhà, trên nóc nhà.
Nữ nhân lại hỏi:
- Sao ngươi không đáp? Chẳng lẽ đột nhiên ngươi câm ngay?
Vẫn không có tiếng đáp.
Nữ nhân áo đỏ cắn môi, bất thình lình tung mình lên rồi dáp xuống nóc

nhà.

Không có ai ở phía hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.