BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 455

- Các hạ là ai?
Diệp Khai cười:
- Thấy chưa! Thế nào rồi các hạ cũng hỏi mà! Tại hạ biết lắm!
Tiêu Biệt Ly thở dài:
- Các hạ biết nhiều quá.
Diệp Khai gật đầu:
- Trái lại, các hạ biết ít quá!
Tiêu Biệt Ly cười lạnh.
Diệp Khai hỏi:
- Các hạ không thừa nhận?
Tiêu Biệt Ly lại cười lạnh.
Diệp Khai vòng quanh bàn, đến cạnh lão, nghiêng mình, thì thầm mấy

câu bên tai lão.

Chàng nói, lão nghe, không một ai nghe lọt, dù có kẻ nào khác ở trong

nhà, ở gần bên, cách vài thước.

Tiêu Biệt Ly nghe rồi, thần sắc biến đổi.
Thần sắc của một người bị chấn động mạnh, tâm tư rả rời, cơ thể rả rời.
Chốc chốc, lão thở dài.
Một lúc lâu, lão thốt:
- Đích xác, tại hạ biết quá ít! Tại hạ lầm!
Diệp Khai cũng thở dài:
- Tại hạ đã nói, mỗi cá nhân đều có lầm lạc! Không ai tránh được điều

đó!

Tiêu Biệt Ly gật đầu:
- Hiện tại, tại hạ hiểu ý tứ của các hạ. Tuy có muộn màng, song nghĩ ra

cũng còn hơn là vĩnh viễn không biết gì hết!

Lão cúi đầu, nhìn các quân bài trên mặt bàn, nhếch nụ cười khổ, rồi tiếp:
- Tại hạ vốn tưởng, những vật đó cáo tố với tại hạ nhiều việc, ngờ đâu

chúng chẳng nói lên cái chi hết!

Lão đưa tay, rờ rẫm, vuốt ve các quân bài.
Bàn tay của lão gầy khô, một bàn tay xương xẩu!
Diệp Khai thốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.