BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 543

Mẫu người đó, không hề bịa chuyện.
Huống chi, Viên Thu Vân đã chết rồi, y bịa để làm gì?
Phó Hồng Tuyết có cảm giác mình bị thương nơi ngực, tim nhói từng

hồi.

Liễu Đông Lai tiếp:
- Nhưng, y biết đêm đó có trường huyết chiết tại Lạc Hà Sơn! Cạnh Mai

Hoa Am!

Phó Hồng Tuyết cố gắng lắm mới hỏi được một câu:
- Làm sao y biết có cuộc tử chiến?
Liễu Đông Lai đáp:
- Vì có người đem bí mật cáo tố với y!
Phó Hồng Tuyết bắt đầu trầm tịnh lại:
- Ai tiết lộ với y?
Liễu Đông Lai đáp:
- Tại hạ!
Tiếng nói của Liễu Đông Lai là quả chùy nặng đập vào ngực Phó Hồng

Tuyết.

Niềm đau khổ nơi ánh mắt biến mất, nhường chỗ cho vẻ khinh miệt, trào

phúng, Liễu Đông Lai tiếp:

- Chính tại hạ mới là người sát hại phụ thân của các hạ trong đêm đó,

cạnh Mai Hoa Am, mười chín năm trước!

Y quay mặt nhìn xác chết của Viên Thu Vân, lệ ràn rụa mắt, tiếp nối với

giọng buồn thảm:

- Chẳng những y là thân nhân của tại hạ, mà còn là một bằng hữu cực tốt

của tại hạ nữa. Từ lúc nhỏ, bọn tại hạ đã cộng sanh đồng tử với nhau rồi.
Giữa nhau, bọn tại hạ chẳng có gì bí mật phải giấu nhau cả.

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Sở dĩ thế, các hạ mới tiết lộ sự tình với y?
Liễu Đông Lai thở dài:
- Tại hạ không tưởng đến chỗ cho y biết điều bí mật mà thành ra hại y!
Câu nói đó châm chích tự ái của Phó Hồng Tuyết rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.