BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 580

Trong mộng, lão thấy có người cầm thanh đao đen chém sả lão làm đôi.
Bây giờ, thân hình lão còn nguyên vẹn song người trong mộng lại đến

rồi.

Còn thân hình lão? Chừng nào thì nó bị sả làm đôi?
Chiếc thiếc phủ vẫn chớp sáng, chứng tỏ nó được chăm sóc hàng ngày.
Tiết Võ cầm cán nó, vung lên thử.
Năm xưa, lão vung nó chém gục hơn ba mươi đại đao tại Thái Hành Sơn.

Song giờ đây cầm nó lên, lão nghe nằng nặng.

Chẳng những giờ đây mà trong mấy lúc sau này, lão ít khi nào đánh trọn

bộ phủ pháp gồm một trăm lẻ tám ciêu.

Lão muốn kiểm điểm lại năng lực của mình như thế nào một lần nữa, có

lẽ là lần

cuối.
Đại sảnh rất rộng.
Lão vung búa lên, gió búa thổi vù vù. Bóng búa chớp chớp. Cả toà đại

sảnh rung rinh, rung rinh.

Tuy lão đã già, lại ho húng hắng nhưng cái oai phong ngày cũ vẫn còn.
Người ngoài trông thấy lão biểu diễn tất phải tặc lưỡi khen thầm lão còn

giữ khí thế mãnh liệt của thời xưa.

Nhưng lão biết mình, lão biết lực bất tòng tâm.
Đến chiêu thứ bảy mươi tám thì lão thở hồng hộc như trâu xịt nước.
Đây là lão dượt lại thủ pháp, cứ đánh ra đúng chiêu thức là được, không

cần đề phòng.

Vậy mà lão không biểu diễn toàn bộ phủ pháp nổi.
Giả như có đối phương, có cuộc giao đấu thực sự, cần phải đề phòng, bớt

thế công, dồn vào thế thủ một phần khí lực thì lão phải làm sao?

Biết lão chịu nổi mười chiêu không?
Lão buông chiếc búa.
Trên bàn có rượu, lão ngồi vào ghế, rót một chén rượu, uống cạn.
Lão cảm thấy tửu lượng cũng giảm sút luôn. Một chén rượu bây giờ

uống cạn cũng chẳng phải là việc dễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.