BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 607

bốn phương trời. Nếu cần dò la một tin tức gì thì hông ai hơn những tiêu
sư.

Phó Hồng Tuyết cúi đầu, tay nắm cứng đốc đao.
Đột nhiên hắn hỏi:
- Các hạ cư ngụ tại đâu?
Hôm nay là hôm thứ tư.
Phó Hồng Tuyết về ở tại nhà của Triệu Đại Phương được bốn hôm rồi.
Trong bốn hôm hắn vẫn tịch mịch như bất cứ lúc nào, bởi Triệu Đại

Phương đưa hắn về nhà rồi liền ra đi, dò la tin tức của Mã Không Quần.

Giữa nhà có bàn thờ, có bức tượng một người, dáng tuấn nhã, râu lún

phún, hông mang đao, chuôi đen, vỏ đen. Trên bàn thờ có bài vị đều mấy
chữ: "Ân công Bạch đại hiệp chi thần vị".

Nhìn bức ảnh cha, nét vẽ không khéo lắm song là một bức truyền thần,

Phó Hồng Tuyết bồi hồi man mác...

Dòng tâm tư đưa hắn trở lại với một bóng hình. Thúy Bình.
Nhưng hắn gạt bỏ ngay ý tưởng về nàng vì cho rằng trước linh vị chà mà

hắn còn mơ hoài đến nàng thì quả thật hắn không xứng đáng là con một bậc
đại hiệp.

Hắn cảm thấy mình cô độc quá.
Vừa lúc đó, có tiếng chân người vang lên trên đường. Ở đây là khu vắng

vẻ, không có người qua lại, cho nên tiếng chân đó phải là của Triệu Đại
Phương.

Đúng vậy, Triệu Đại Phương đã về.
Phó Hồng Tuyết hỏi liền:
- Có tin tức gì chăng?
Triệu Đại Phương cúi đầu, thở dài.
Y không cần đáp thành tiếng, cử chỉ đó cũng đủ lắm rồi. Y lộ vẻ đau

khổ.

Phó Hồng Tuyết đứng lên:
- Các hạ không cần phải xốn xang. Chẳng có gì đâu. Các hạ không đáng

trách.

Triệu Đại Phương ngẩng mặt hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.